Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2012

Phương Bích - Chứng minh là một việc không khó.

Nguồn chimkiwi

Đến khó như chứng minh cái gọi là bổ đề Langlands, trong khi thế giới chưa ai chứng minh được, thì một người Việt đã làm được điều đó rồi. Xem ra người Việt ta rất giỏi là vấn đề không phải bàn cãi. Chỉ có điều người Việt có thích chứng minh hay không thôi.
Hồi tôi còn làm giải phóng mặt bằng, phải xuống một xã bên kia sông Đuống. Khi nhà thầu dùng xe 3 tấn chở cát vào san lấp đất làm khu tái định cư, chính quyền xã nhất định không cho nhà thầu đi bằng đường liên thôn, bảo làm hỏng đường của họ, mặc dù đường này thiết kế cho xe tải trọng 10 tấn. Kệ cho nhà thầu ra sức cam kết nếu hỏng sẽ đền, họ dứt khoát không là không!
Tôi thắc mắc thì có người rỉ tai bảo: nó ăn bớt vật liệu khi làm đường, nên sợ mới chỉ xe 3 tấn đã nát bét đường ra thì lộ tẩy chứ còn gì.
Có những chuyện nó sờ sờ ra trước mắt mà người ta cứ bảo là không có chứng cớ. Nhìn những ngôi nhà to vật vã, đẹp kinh khủng, hỏi ra nhiều chủ nhân là quan chức đang đương quyền, hoặc chỉ vừa mới hạ cánh. 
Chỉ cần làm một phép tính cơ bản, truy từ thu nhập là ra thôi mà chả ai chịu làm. Có người bảo, là do kinh doanh mà có đấy chứ.
Này! Không đơn giản thế nhé! Kinh doanh là phải có thu chi, có lợi nhuận. Lợi nhuận to thế mà không nộp thuế cũng rũ tù nhá! Mấy ông thuế đâu rồi?
Đường xá vừa làm xong đã nứt nẻ, bong tróc, sụt lở. Bộ giao thông kiểm tra lên xuống, vẫn bảo không có dấu hiệu tham nhũng! 
May mới là đường giao thông thôi đấy. Có nứt nẻ nham nhở thì chịu khó nhảy chồm chồm rồi cũng qua được, chứ nhà ở cao tầng, chưa vào ở đã đổ chổng kềnh ra như cái nhà này ở Trung Quốc dạo nào thì gay.
Hình như chả có tý cốt thép nào
Nên chổng vó là phải???








Chi hàng chục tỷ bạc để chống ngập lụt mà cứ mưa một tý là phố lại thành sông như thế này. Không hiểu các vị ấy chế biến món tiền hàng chục tỷ ấy thế nào mà không thấy hiệu quả đâu. Chỉ khổ mấy anh công nhân ngành thoát nước hì hục móc cống, rồi bất lực nhìn dòng sông phố như thế này

Đường xá suốt ngày kẹt tắc. Bao nhiêu năm hô hào chuyển các bệnh viện, nhà máy, trường đại học ra khỏi thủ đô mà hết đời ông quan này đến ông quan khác không làm được.
Một bác chuyên gia kinh tế, từng làm với người Nhật nhiều năm, nghe người Nhật nhận xét, rằng nước Việt Nam mình giống như nước Nhật của những năm năm mươi. Bác ý hỏi:
- Theo ông, Việt Nam có làm được như Nhật không?
Người Nhật khẳng định luôn:
- Không!
- Tại sao thế?
-  Là vì toàn dân Nhật bấy giờ trong lòng chỉ có một chữ "CÔNG". Còn dân Việt Nam bây giờ trong lòng chỉ có một chữ "TƯ"
Nhục thế! Vậy thì giỏi cũng vứt. Chứng minh đi. Những hình ảnh và con số biết nói đấy, cần gì tìm ở đâu nữa.

Văn Bút Quốc Tế ủng hộ những người cầm bút độc lập (danlambao)

Nguồn danlambao

Danlambao - Với chủ đề "Văn Chương, Truyền Thông và Nhân Quyền", Đại hội Thế giới kỳ thứ 78 của Văn Bút Quốc tế vừa diễn ra tại thành phố Gyeongju, Nam Hàn từ ngày 9 đến ngày 15 tháng 9 năm 2012. Hơn 80 Trung tâm Văn Bút Quốc Tế từ khắp năm châu đã gởi đại biểu tham dự. Số người hiện diện, gồm rất đông các tác giả đủ bộ môn văn học và nhiều ngôn ngữ khác nhau, trong các buổi họp chuyên biệt và sinh hoạt văn học nghệ thuật của Đại hội ước lượng gần 700 người. Trong đó có hai nhà văn Nobel Văn chương Wole Soyinka và Jean-Marie Gustave Le Clézio.

Nhà thơ Nguyên Hoàng Bảo Việt, đại biểu của Trung tâm Văn Bút Thụy Sĩ Pháp thoại, đã gởi cho  chúng tôi bản dự thảo QUYẾT NGHỊ về VIỆT NAM. Bản Văn đã được Hội đồng Đại biểu của Văn Bút Quốc Tế đồng thanh thông qua, không một phiếu trắng, không một phiếu chống. Thi hữu đã đích thân trình bày lý do vì sao phải có Quyết Nghị về Việt Nam, lúc duyệt xét tại phiên họp của Ủy Ban Văn Bút Quốc Tế Bênh Vực Nhà Văn bị Cầm Tù và trước khi Hội đồng Đại biểu Văn Bút Quốc Tế biểu quyết chấp thuận trong phiên họp khoáng đại sáng ngày 14 tháng 9 năm 2012. Nhà thơ Nguyên Hoàng Bảo Việt đã đặc biệt cảm ơn hai nữ văn hữu Phó Chủ tịch Văn Bút Quốc Tế, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhà Văn Nữ và nhiều văn hữu của các Trung tâm Văn Bút bạn đã mau chóng gởi lời chia buồn đến thân nhân của nhà báo viết Nhựt ký điện tử và nhà luật học Tạ Phong Tần đang bị cầm tù sau khi được báo tin về cái chết của thân mẫu của bà. Bản phúc trình đọc trước Đại hội Văn Bút Quốc Tế của Ủy ban Nhà Văn Nữ cũng đã lưu ý tất cả các đại biểu có mặt về cái cái chết của bà Đặng Thị Kim Liêng, một người Mẹ Việt Nam dũng cảm và bất khuất dưới chế độ độc tài CS áp bức và phi nhân nghĩa. 

Trong một bản tin sau, chúng tôi hy vọng có thể đăng thêm tin tức về Đại hội Thế giới Văn Bút Quốc Tế ở Nam Hàn khi gặp lại nhà thơ Văn Bút Thụy Sĩ Pháp thoại. Nhà thơ có lưu ý chúng tôi rằng bản văn Quyết Nghị đã được cập nhựt tin tức cho tới ngày cuối tháng 8. Do đó, bản án tù 4 năm của nhà báo Hoàng Khương và tình trạng được trả lại tự do 'có điều kiện' (còn án tù quản chế) của hai nhà dân chủ đối kháng Nguyễn Văn Túc và Phạm Văn Trội cũng như nhà báo độc lập, cô Phạm Thanh Nghiên, sẽ được phổ biến trong Bảng Danh Sách các nhà cầm bút bị đàn áp và ngược đãi trên thế giới (tài Liệu PEN International Writers in Prison Committee Case List July to December 2012). Cần nói thêm rằng nhà thơ tù nhân thế kỷ Nguyễn Hữu Cầu và nhạc sĩ kiêm ca sĩ tù nhân Việt Khang, tác giả các ca khúc Bà Má Miền Tây, Việt Nam Tôi Đâu và Anh là Ai? đã được Ủy Ban Văn Bút Quốc Tế Bênh Vực Nhà Văn bị Cầm Tù chính thức công nhận như tất cả những người cầm bút bị đàn áp và cầm tù bất công vì sử dụng quyền tự do phát biểu và thể hiện quan điểm. 

Genève ngày 23 tháng 9 năm 2012 

Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ 
Ligue Vietnamienne des Droits de l'Homme en Suisse 
Vietnamese League for Human Rights in Switzerland 

*

Quyết Nghị về Việt Nam do Trung tâm Văn Bút Thụy Sĩ Pháp thoại soạn thảo với sự tán trợ của các Trung tâm Văn Bút Thụy Sĩ Đức thoại, Văn Bút Thụy Sĩ Ý thoại và Réto-romanche 

Hội đồng Đại biểu của Văn Bút Quốc Tế họp Đại Hội Thế Giới kỳ thứ 78 tại Gyeongju, nước Nam Hàn, từ ngày 9 đến ngày 15 tháng 9 năm 2012 

Nhận định rằng:

VIỆT NAM vẫn còn là một mối quan tâm lớn: Nhà cầm quyền tiếp tục đàn áp quyền tự do phát biểu và thể hiện quan điểm. Họ cho áp dụng các điều luật hình sự nhằm hủy diệt tự do. Phải kể đặc biệt là điều 88 ''Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCHVN'' và điều 258 ''Lợi dụng các quyền tự do dân chủ, xâm phạm lợi ích của Nhà nước". Bị cáo buộc bởi điều 88, người vô tội có thể bị kết án đến 20 năm tù giam; với điều 258, có thể bị tuyên phạt đến 7 năm tù giam. Các tòa báo in, các cơ quan truyền thông đại chúng (phát thanh và truyền hình), mạng lưới Internet và các cơ sở xuất bản bị nhà nước kiểm soát chặt chẽ và chịu sự kiểm duyệt gắt gao. Việc hạn chế tùy tiện trắng trợn vẫn còn hiệu lực đối với quyền tự do tìm kiếm, thu nhận và trao đổi tin tức, nhứt là các tin tức nhằm xác định trách nhiệm đối với các hành động vi phạm nhân quyền, tham nhũng và bất công xã hội. Nhiều nhà văn, nhà báo, tác giả nhựt ký điện tử và các nhà hoạt động bênh vực nhân quyền là nạn nhân của những hành vi sách nhiễu, những trận đánh đập tàn nhẫn, những vụ bắt giữ độc đoán, những sự đối xử võ phu, hung bạo của công an cùng những đòn tra tấn. Những người vô tội đó thường phải trải qua những tháng năm kéo dài thời gian giam cứu trước khi bị đưa ra xét xử tại những phiên tòa thiếu công minh để chỉ nhận lấy những bản án tù nặng nề bất nhân. Trong các trại lao động cưỡng bức, tù nhân ngôn luận và lương tâm nào từ chối nhận tội hoặc tuyệt thực để phản đối các điều kiện giam cầm vô nhân đạo đều bị biệt giam và/hoặc bị nhốt kín ở một nơi không ai biết. Tù nhân mắc bệnh nặng bị tước quyền được chăm sóc y tế thích hợp và được gặp gia đình tới thăm nom. Một số tù nhân đó đã bị tù thường phạm hành hung. Những tù nhân ngay sau khi rời trại giam đều phải bị quản thúc tại nhà trong khuôn khổ án tù quản chế đến 5 năm. 

Bất bình và phẫn nộ vì được báo động về tình trạng sức khỏe tồi tệ và điều kiện giam cầm vô nhân đạo của nhiều nhà văn, nhà báo và tác giả nhựt ký điện tử bị hành hạ ngược đãi. Trong số những trường hợp nguy cấp nhứt (Bảng Danh sách không đầy đủ đính theo dưới đây) : 

- Linh mục Nguyễn Văn Lý, biên tập viên của tạp chí Tự do Ngôn luận (không được CS công nhận hợp pháp). Năm 2007, Linh mục bị kết án 8 năm tù giam và 5 năm tù quản chế. Trước đây, Linh mục từng bị tù giam 15 năm trong khoảng thời gian 1977-2005. Tháng 11 năm 2009, Linh mục bị tai biến mạch não gây liệt nửa người phải. Lo sợ Linh mục Nguyễn Văn Lý sẽ chết nếu bị tai biến mạch não một lần nữa, bộ Công an đã chuyển Linh mục về thành phố Huế vào tháng 3 năm 2010. Linh mục bị quản thúc có công an kiểm soát trong lúc trị bệnh. Ngày 25 tháng 7 năm 2011, Linh mục đã bị công an đưa trở lại trại tù để thi hành tiếp bản án tù giam cho tới cuối vào năm 2015. Linh mục vẫn bị liệt một phần cơ thể và bị chứng u tuyến tiền liệt có thể chuyển thành ung thư. 

- Ông Nguyễn Xuân Nghĩa, nhà văn và nhà thơ, nguyên hội viên Hội Nhà văn Hải phòng, thành viên Khối 8406 (Mạng lưới Bênh vực Nhân Quyền), đồng biên tập viên báo Tổ Quốc (không được CS công nhận hợp pháp), tác giả của nhiều bài thơ, truyện ngắn, bút ký, sổ tay, bài báo. Năm 2009, ông bị kết án 6 năm tù giam và 3 năm tù quản chế. Lên tiếng phản đối những điều kiện giam cầm tồi tệ và một mực xác quyết mình vô tội, ông bị biệt giam nhiều tháng trời trong năm 2011. Ông lại còn bị tước quyền được chăm sóc y tế thích hợp và được gặp gia đình tới thăm nom. Hiện ông đang bị chứng trĩ, loét dạ dày, sỏi thận và viêm khớp. 

- Ông Nguyễn Văn Hải (bút hiệu Điếu Cày), nhà báo độc lập và tác giả nhựt ký điện tử, đáng lẽ ông phải được trả lại tự do sau khi đã mãn hạn án tù giam (2 năm 6 tháng) vào tháng 10 năm 2010. Tuy nhiên ông lại bị chuyển vào trại giam của bộ Công an thành phố HCM dường như với các cáo buộc vào điều 88 luật hình sự. Các cáo buộc đó được cho là căn cứ vào các bài viết trên Internet của ông trước khi ông bị bắt vào năm 2008 nhằm cổ xúy cho Câu Lạc Bộ Nhà báo Tự do ở Việt Nam. Một mực xác quyết mình vô tội, ông bị nhốt kín ở một nơi không ai biết. Ông bị tước quyền được gặp gia đình tới thăm nom. Ông không được quyền nhận thư từ, thuốc men và thực phẩm từ ngày 18 tháng 10 năm 2010 cho tới ngày 2 tháng 5 năm 2012. Sức khoẻ của ông vốn đã yếu kém lại càng suy giảm thêm sau khi ông tuyệt thực trong năm 2011. 

Cực lực lên án những vi phạm quyền tự do phát biểu và thể hiện quan điểm tại Việt Nam và thúc giục nhà nước CHXHCNVN: 

- Trả tự do, ngay lập tức và không điều kiện, Linh mục Nguyễn Văn Lý, nhà văn Nguyễn Xuân Nghiã, nhà báo Nguyễn Văn Hải và tất cả những nhà văn, nhà báo, tác giả nhựt ký điện tử bị hành hạ ngược đãi được nêu tên trong Danh sách đính theo dưới đây, cũng như tất cả những người khác đang bị nhốt tù hoặc giam cứu chỉ vì đã hành sử quyền tự do phát biểu và thể hiện quan điểm của mình; 

- Chấm dứt các tấn công, sách nhiễu, đe dọa bắt bớ hoặc giam cầm độc đoán đối với những người có quan điểm và chính kiến khác biệt hoặc những người cổ xúy cho tự do tư tưởng, tự do về lương tâm, tôn giáo và tín ngưỡng; 

- Bãi bỏ mọi hạn chế tùy tiện đối với các cựu tù nhân ngôn luận và lương tâm, kể cả những người vẫn chưa hết hạn tù quản chế; 

Cải thiện điều kiện giam cầm trong - các nhà tù và các trại lao động cưỡng bức, chận đứng việc để các tù thường phạm gây hấn và tấn công các tù nhân ngôn luận và lương tâm, nghiêm cấm và trừng phạt mọi hình thức tra tấn, hành hạ ngược đãi, cho phép các tù nhân ngôn luận và lương tâm mắc bệnh được chữa trị tại bệnh viện, được chăm sóc y tế thích hợp, cũng như tạo điều kiện dễ dàng cho gia đình tới thăm nom; 

Xóa bỏ mọi hình thức kiểm duyệt và - giải tỏa các cấm đoán về quyền tự do phát biểu và thể hiện quan điểm, quyền tự do báo chí, quyền được thông tin bằng mọi phương tiện kể cả nhứt là Internet, cũng như quyền tự do hội họp và tự do lập hội, phù hợp với các Điều 19, 21 và 22 của Công ước Quốc tế và các quyền Dân sự và Chính trị (PIDCP/ICCPR). 

Bản văn đính kèm : Danh sách (không đầy đủ) các nhà văn, nhà báo và tác giả nhựt ký điện tử bị đàn áp ngược đãi: 

1. Đang thọ hình với bản án tù giam nặng nề: 

. Ông Cù Huy Hà Vũ bị kết án 7 năm tù giam, ông Đinh Đăng Định 6 năm tù giam, bà Hồ Thị Bích Khương 5 năm tù giam, ông Lê Công Định 5 năm tù giam, ông Lê Thanh Tùng 5 năm tù giam, ông Lư Văn Bảy 4 năm tù giam, ông Nguyễn Hữu Cầu tù chung thân, ông Nguyễn Kim Nhàn 5 năm 6 tháng tù giam, ông Nguyễn Mạnh Sơn 3 năm 6 tháng tù giam, ông Nguyễn Phong, 6 năm tù giam, ông Nguyễn Thanh Long (Mục sư Nguyễn Công Chính) 11 năm tù giam, ông Nguyễn Tiến Trung 7 năm tù giam, Mục sư Nguyễn Trung Tôn 2 năm tù giam, ông Nguyễn Văn Túc 4 năm tù giam, bà Phạm Thanh Nghiên 4 năm tù giam, ông Phạm Văn Trội 4 năm tù giam, ông Phan Ngọc Tuấn 5 năm tù giam, ông Trần Anh Kim 5 năm tù giam, ông Trần Huỳnh Duy Thức 16 năm tù giam và ông Vi Đức Hồi 5 năm tù giam; 

2. Đang bị nhốt tù chờ đưa ra tòa: 

. Ông Lê Văn Sơn (Paulus) bị bắt hồi tháng 8 năm 2011, ông Nguyễn Văn Khương (bút hiệu Hoàng Khương) bị bắt hồi tháng giêng năm 2012, ông Phan Thanh Hải (bút hiệu Anh Ba Sài Gòn) bị bắt hồi tháng 10 năm 2010, bà Tạ Phong Tần (tác giả nhựt ký Công Lý và Sự Thật) bị bắt hồi tháng 9 năm 2011, ông Trần Vũ Anh Bình bị bắt hồi tháng 9 năm 2011, ông Võ Minh Trí (bút hiệu Việt Khang) bị bắt hồi tháng 12 năm 2011. 

(Ghi chú của DLB: ông Phan Thanh Hải và bà Tạ Phong Tần đã bị đưa ra toà và kết án 4 năm tù giam, 3 năm quản chế (PTH); 10 năm tù giam, 5 năm quản chế (TPT) vào ngày 24 tháng 9 vừa qua)

3. Bị quản chế từ năm 2003: 

Hòa thượng Thích Quảng Độ (thế danh Đặng Phúc Tuệ), 84 tuổi, tu sĩ Phật giáo, nhà thơ. 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------- 

Nguồn tin và tài liệu: Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam và nhà thơ Nguyên Hoàng Bảo Việt, Phó Chủ tịch Trung tâm Văn Bút Thụy Sĩ Pháp thoại đặc trách Ủy Ban Bênh Vực Nhà Văn bị cầm tù, thành viên Trung tâm Nhà Văn Việt Nam Lưu Vong và Hội Nhà Văn Liên Hiệp Quốc - Genève. 

Ghi chú: Bà Nguyễn Ngọc dịch bản Quyết Nghị về Việt Nam ra tiếng Việt từ nguyên văn tiếng Pháp và tiếng Anh của Trung tâm Văn Bút Thụy Sĩ Pháp thoại. Văn Bút Quốc Tế cung cấp bản tiếng Tây Ban Nha. 

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * 

Résolution sur le Viet Nam soumise par le Centre PEN Suisse Romand et appuyée par le Centre PEN Suisse Allemand et le Centre PEN Suisse Italien et Réto-romanche 

L'Assemblée des Délégués de PEN International, réunie à son 78e Congrès International à Geongju, en Corée, du 9 au 15 septembre 2012 

Le VIET NAM reste une grande préoccupation: Il continue à réprimer le droit à la liberté d'expression et d'opinion, en appliquant des articles liberticides de son Code pénal, en particulier l'Article 88 ''Propagande contre l'Etat'' prévoyant des peines maximales de 20 ans de prison et l'Article 258 ''Abus des libertés démocratiques pour porter atteinte aux intérêts de l'Etat'' prévoyant des peines maximales de sept ans de prison. La presse écrite, les médias audiovisuels, Internet et les maisons d'édition sont sous le strict contrôle de l'Etat et soumis à une censure sévère. Il y a d'un restriction flagrante à la liberté de chercher, de recevoir et de transmettre des informations, notamment celles relatives à la responsabilité des violations des droits de l'homme, à la corruption et à l'injustice sociale. Plusieurs écrivains, journalistes, blogueurs et défenseurs des droits de l'homme sont victimes de harcèlement, d'agression physique, d'arrestation arbitraire, de brutalité policière et de torture, de longue détention préventive, de procès inéquitable et de lourdes peines de prison. Dans les camps de travaux forcés, les prisonniers qui refusent de plaider coupable ou se livrent à une grève de la faim pour protester contre les conditions de détention inhumaines sont maintenus à l'isolement et/ou au secret. Les prisonniers gravement malades se voient refuser leur droit de recevoir un traitement médical adéquat et de visites de famille. Certains ont été attaqués par les détenus de droit commun. Les prisonniers libérés sont placés en résidence surveillée dans le cadre de la détention probatoire jusqu'à 5 ans. 

Choquée et indignée par l'état de santé alarmant et les conditions de détention inhumaines des cas les plus urgents des écrivains, journalistes et blogueurs persécutés, entre autres (Liste non exhaustive en Annexe) 

. Nguyen Van Ly, prêtre et rédacteur de la revue clandestine Tu Do Ngon Luan (Liberté d'Opinion). Il a été condamné en 2007 à 8 ans de prison et 5 ans de détention probatoire. Il avait déjà purgé 15 ans de prison entre 1977 et 2055. En novembre 2009, une hémorragie méningée l'a paralysé du côté droit. Craignant qu'il ne succombe à une autre hémorragie méningée, la Sécurité Publique l'a transféré à la ville de Hue en mars 2010. Il a été placé pour 12 mois sous contrôle de la police, afin de recevoir des soins avant de retourner au camp; Le 25 juillet 2011, une ambulance de la police l'a ramené au camp pour purger le reste de sa peine jusqu'en 2015. Il souffre encore d'une paralysie partielle et d'une inflammation de la prostate qui pourrait être un cancer. 

. Nguyen Xuan Nghia, poète et romancier, membre de l'Association des Ecrivains à Hai Phong et du réseau interdit des défenseurs des droits de l'Homme (Bloc 8406), corédacteur de la revue clandestine To Quoc (Patrie), auteur de plusieurs poèmes, nouvelles, notes, mémoires et articles. Il a été condamné en 2009 à 6 ans de prison et 3 ans de détention probatoire. Elevant sa voix contre les mauvais traitements et plaidant non coupable, il a été maintenu à l'isolement pendant plusieurs mois en 2011. Il a été privé de son droit de recevoir un traitement médical adéquat et des visites de famille. Il souffre d'hémorroïdes, d'ulcères à l'estomac, de calculs rénaux et de rhumatismes; 

. Nguyen Van Hai (blogueur nom : Dieu Cay), journaliste indépendant et blogueur, qui aurait dû être libéré le 20 octobre 2010 après avoir purgé sa peine de deux ans et demi de prison, peine sous le prétexte fallacieux d'évasion fiscale en septembre 2008. Toutefois, le 18 octobre 2010, il avait été discrètement transféré dans un camp de détention de sécurité publique de la ville de Ho Chi Minh, apparemment sur des accusations en vertu de l'Article 88 du code pénal. Les accusations reposeraient sur ses écrits en ligne pour le Club des Journalistes Libres du Viet Nam, publiés avant son arrestation en 2008. Plaidant non coupable, il a été maintenu au secret, et privé de tout contact avec sa famille, et il n'a pas le droit de recevoir des lettres, des médicaments ou des vivres depuis le 18 octobre 2010 jusqu'au 2 mai 2012. Sa santé très fragile a été détériorée après avoir entamé une grève de la faim en 2011. 

Condamne fermement les graves violations du droit à la liberté d'expression et d'opinion au Viet Nam et exhorte instamment la République Socialiste du Viet Nam à: 

. Relâcher, immédiatement et sans conditions, Nguyen Van Ly, Nguyen Xuan Nghia, Nguyen Van Hai et tous les écrivains, journalistes et blogueurs persécutés figurant dans l'Annexe, ainsi que d'autres personnes en prison ou en détention préventive pour avoir exercé leur droit à la liberté d'expression et d'opinion; 

. Arrêter toutes les attaques, les harcèlements, les menaces d'arrestations arbitraires ou de mise en détention préventive à l'encontre de tous ceux qui professent des vues dissidentes ou qui demandent la liberté de pensée, de conscience et de religion; 

. Lever toutes les restrictions arbitraires imposées sur d'anciens écrivains en prison, y compris ceux qui n'ont pas encore fini de purger leur détention probatoire; 

. Améliorer les conditions dans les prisons et les camps de travaux forcés, stopper les actes d'agression perpétrés par des détenus de droit commun, interdire et punir toute forme de torture et de mauvais traitement, autoriser les prisonniers d'opinion qui sont malades à être hospitalisés et à recevoir des soins médicaux adéquats et faciliter les visites de leur famille; 

. Abolir toute censure et toute restriction sur la liberté d'expression et d'opinion, et de la presse, le droit à être informé par n'importe quel moyen, notamment l'Internet, ainsi que la liberté de réunion et d'association, conformément aux Articles 19, 21 et 22 du Pacte International sur les Droits Civils et Politiques. 

Annexe: Liste non exhaustive des écrivains, journalistes et blogueurs persécutés 

1. Purgeant actuellement leur lourde peine de prison: 

. Cu Huy Ha Vu condamné à 7 ans, Dinh Dang Dinh 6 ans, Ho Thi Bich Khuong (f) 5 ans, Le Cong Dinh 5 ans, Le Thanh Tung 5 ans, Lu Van Bay 4 ans, Nguyen Huu Cau prison à vie, Nguyen Kim Nhan 5 ½ ans, Nguyen Manh Son 3 ½ ans, Nguyen Phong 6 ans, Nguyen Thanh Long (pasteur Nguyen Cong Chinh) 11 ans, Nguyen Tien Trung 7 ans, Nguyen Trung Ton (pasteur) 2 ans, Nguyen Van Tuc 4 ans, Pham Thanh Nghien (f) 4 ans, Pham Van Troi 4 ans, Phan Ngoc Tuan 5 ans, Tran Anh Kim 5 ans, Tran Huynh Duy Thuc 16 ans et Vi Duc Hoi 5 ans; 

2. Détenus en attente de leur procès: 

. Le Van Son (Paulus), arrêté en août 2011, Nguyen Van Khuong (nom de plume Hoang Khuong) arrêté en janvier 2012, Phan Thanh Hai (blogueur Anh Ba Sai Gon) en octobre 2010, Ta Phong Tan (f) (blogueur Cong Ly & Su That) en septembre 2011, Tran Vu Anh Binh en Septembre 2011, Vo Minh Tri (nom de plume Viet Khang) en décembre 2011; 

3. En résidence surveillée depuis 2003: 

. Dang Phuc Tue (Ven. Thich Quang Do), 84 ans, moine bouddhiste et poète. 

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * 

Resolution on Vietnam submitted by Suisse Romand PEN Centre and seconded by Swiss German PEN Centre and Swiss Italian and Reto-Romansh PEN Centre 

The Assembly of Delegates of PEN International, meeting at its 78th World Congress in Geongju, Korea, 9th to 15th September 2012 

VIETNAM: Vietnam remains of great concern: It continues to suppress the right to freedom of expression and opinion, through application of liberticidal articles of its Penal Code, in particular, Article 88 ''Propaganda against the State'' providing sentences of up to 20 years in prison and Article 258 ''Abusing democratic freedoms to infringe upon the State interests'', up to 7 years in prison. Print and audiovisual media, Internet and publishing houses are under strict State control and subject to severe censorship. There is flagrant restriction on freedom to seek, receive and impart information, in particular relating to accountability for human rights violations, corruption and social injustice. Several writers, journalists, bloggers and human rights defenders have been victims of harassment, physical aggression, arbitrary arrest, police brutality and torture, lengthy pre-trial detention, unfair trial and heavy prison sentences. In forced labour camps, prisoners refusing to plead guilty or engaging in hunger strike to protest inhuman detention conditions are held in solitary confinement and/or incommunicado. Gravely sick prisoners are denied their right to receive adequate medical treatment and family visits. Some have been attacked by common law detainees. Released prisoners are placed under house arrest as part of the probationary detention for up to 5 years. 

Shocked and indignant by the alarming state of health and inhuman detention conditions of the most urgent cases of persecuted writers, journalists and bloggers, among others (non-exhaustive list in Annex): 

. Nguyen Van Ly, priest and editor of the underground review Tu Do Ngon Luan (Freedom of Opinion). He was sentenced in 2007 to 8 years in prison and 5 years in probationary detention. He previously served 15 years in prison between 1977 and 2005. In November 2009, a stroke paralyzed the right side of his body. Fearing that he would die of other strokes, the Public Security transferred him to Hue city in March 2010. He was placed under police surveillance for 12 months in order to seek medical treatment before his return to the camp. On 25 July 2011, a police ambulance brought him back to the camp to serve the rest of his prison sentence until 2015. He still suffers from partial paralysis and an inflamed prostate that may be cancerous; 

. Nguyen Xuan Nghia, poet and novelist, member of the Hai Phong Association of writers and the banned human rights defenders network (Bloc 8406), co-editor of the underground review To Quoc (Fatherland), author of several poems, short stories, notes, memoirs and articles. He was sentenced in 2009 to 6 years in prison and 3 years in probationary detention. Raising his voice against ill-treatment and pleading not guilty, he was held in solitary confinement during many months in 2011. He was denied his right to receive adequate medical treatment and family visits. He is suffering from haemorrhoids, stomach ulcers, gallstones and rheumatic inflammations; 

. Nguyen Van Hai (pen name Dieu Cay), independent journalist and blogger, who should have been released on 20 October 2010 after completing his two-and-a-half year prison term, sentence on trumped-up charges of ''tax evasion'' in September 2008. However, on 18 October 2010, he was discreetly transferred to a Public Security detention camp in Ho Chi Minh City, on charges under Article 88 of the Criminal Code. The charges are said to be based on his online writings for the banned Free Journalist Club in Viet Nam, published prior to his arrest in 2008. Pleading not guilty, he has been held incommunicado, without access to family visits, letters or medical and food supplies since 18 October 2010 until 2 May 2012. His fragile health has deteriorated, after he engaged in a hunger strike in 2011. 

Firmly condemns grave violations of the right to freedom of expression and opinion in Vietnam. 

PEN International therefore calls the Socialist Republic of Vietnam to : 

. Release, immediately and unconditionally, Nguyen Van Ly, Nguyen Xuan Nghia, Nguyen Van Hai and all persecuted writers, journalists and bloggers currently in prison or in pre-trial detention for having exercised their right to freedom of expression and opinion. 

. Cease all attacks, harassment, threat of arbitrary arrest or preventive detention against all persons who hold dissenting views or who call for freedom of thought, conscience, religion and belief. 

. Lift all arbitrary restrictions imposed on former imprisoned writers, including those who have not yet served their entire probationary detention terms. 

. Improve conditions in prisons and in forced labour camps, stop acts of aggression perpetrated by common law detainees, ban and punish all forms of torture and ill-treatment, allow sick prisoners of opinion to be hospitalized and receive adequate medical care as well as facilitate their family visits. 

. Abolish all censorship and restrictions on freedom of expression and opinion, freedom of the press, the right to be informed by all means including the Internet, and freedom of assembly and association, in compliance with the Articles 19, 21 and 22 of the International Covenant on Civil and Political Rights. 

Annex: Non-exhaustive list of persecuted writers, journalists and bloggers 

1. Currently serving heavy prison sentences: 

. Cu Huy Ha Vu sentenced to 7 years, Dinh Dang Dinh 6 years, Ho Thi Bich Khuong (f) 5 years, Le Cong Dinh 5 years, Le Thanh Tung 5 years, Lu Van Bay 4 years, Nguyen Huu Cau life imprisonment, Nguyen Kim Nhan 5 ½ years, Nguyen Manh Son 3 ½ years, Nguyen Phong 6 years, Nguyen Thanh Long (pastor Nguyen Cong Chinh) 11 years, Nguyen Tien Trung 7 years, Nguyen Trung Ton (pastor) 2 years, Nguyen Van Tuc 4 years, Pham Thanh Nghien (f) 4 years, Pham Van Troi 4 years, Phan Ngoc Tuan 5 years, Tran Anh Kim 5 ½ years, Tran Huynh Duy Thuc 16 years and Vi Duc Hoi, 5 years; 

2. Detained while awaiting for their trial: 

. Le Van Son (Paulus) arrested in August 2011, Nguyen Van Khuong (pen name Hoang Khuong), arrested in January 2012, Phan Thanh Hai (blogger Anh Ba Sai Gon) in October 2010, Ta Phong Tan (f) (blogger Cong Ly & Su That) in September 2011, Tran Vu Anh Binh in September 2011, Vo Minh Tri (pen-name Viet Khang) in December 2011; 

3. Under house arrest since 2003: 

. Dang Phuc Tue (Ven. Thich Quang Do), 84-year-old, Buddhist monk and poet. 

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * 

Resolución sobre Vietnam presentada por el Centro PEN suizo-romano y respaldada por el Centro PEN suizo-alemán y Centro PEN suizo-italiano y reto-romance 

La Asamblea de Delegados de PEN International, reunida en su 78º Congreso Mundial en Geongju, Corea, del 9 al 15 de septiembre 2012 

VIETNAM: Vietnam sigue siendo una gran preocupación: Continúa suprimiendo el derecho a libertad de expresión y opinión, por medio de la aplicación de artículos liberticidas de su Código Penal, en particular, el Artículo 88, "Propaganda contra el Estado", que provee sentencias de esta 20 años de prisión y el Artículo 258 "Abuso de libertades democráticas para infringir sobre los intereses del Estado", hasta más de 7 años de prisión. Los medios impresos y audiovisuales, Internet y las editoriales están bajo un control estricto y sujetos a una censura severa. Hay una restricción flagrante sobre libertad para buscar, recibir e impartir información, en especial relacionada con responsabilidad de violaciones de derechos humanos, corrupción e injusticia social. Varios escritores, periodistas, bloggers y defensores de derechos humanos han sido víctimas de hostigamiento, agresión física, detención arbitraria, crueldad y tortura de la policía, prolongada prisión preventiva, proceso judicial injusto y fuerte condenas a prisión. En campos de trabajos forzados, los detenidos que se niegan a declararse culpables o participar en manifestaciones por hambruna para manifestar las condiciones de detención inhumanas se mantienen en celdas de aislamiento y/o incomunicados. A los prisioneros gravemente enfermos se les niega su derecho a recibir tratamiento médico adecuado y visitas familiares. Algunos han sido agredidos por prisioneros de derecho consuetudinario. A los detenidos liberados se los pone bajo arresto domiciliario como parte de la detención del período de prueba hasta 5 años. 

Conmocionado e indignado por el alarmante estado de salud y las condiciones de detención inhumanas de la mayoría de casos urgentes de escritores, periodistas y bloggers perseguidos, entre otros (lista no-exhaustiva en Anexo): 

· Nguyen Van Ly, sacerdote y editor de la revisión clandestina Tu Do Ngon Luan (Libertad de opinión). Fue condenado en 2007 a 8 años en prisión y 5 años en período de prueba. Previamente estuvo 15 años en prisión, entre 1977 y 2005. En noviembre 2009, un ACV paralizó el lado derecho de su cuerpo. Por temor a que tuviese otros ACVs, la Seguridad Pública lo transfirió a la ciudad de Hue en marzo 2010. Estuvo bajo vigilancia policial por 12 meses para buscar tratamiento médico antes de su regreso al campo. El 25 de julio 2011, una ambulancia policial lo llevó nuevamente al campo para cumplir con el resto de se condena hasta 2015. Aún sufre de parálisis parcial y una próstata inflamada que podría ser cancerígena. 

· Nguyen Xuan Nghia, poeta y novelista, miembro de la Asociación de Escritores Hai Phong y la red de defensores de derechos humanos censurada (Bloque 8406), coeditor de la revisión clandestina To Quoc (Fatherland), autor de varios poemas, cuentos cortos, notas, memorias y artículos. Fue condenado en 2009 a 6 años en prisión y 3 años en período de prueba. Al levantar su voz contra el maltrato y no declararse culpable, se lo mantuvo en una celda de aislamiento durante muchos meses en 2011. Se le negó su derecho a recibir tratamiento médico adecuado y visitas familiares. Sufre de hemorroides, úlceras estomacales, cálculos biliares e inflamaciones reumáticas. 

· Nguyen Van Hai (seudónimo Dieu Cay), periodista independiente y blogger, que ha sido detenido el 20 de octubre 2010 después de completar su prisión de dos años y medio, sentencia por cargos falsos por "evasión impositiva" en septiembre 2008. Sin embargo, el 18 de octubre 2010, fue discretamente transferido a un campo de detención de Seguridad Pública en la Ciudad de Ho Chi Minh, por cargos bajo el Artículo 88 del Código Penal. Se comenta que los cargos están basados en sus obras escritas en línea para el Club de Periodistas Libres en Vietnam censurado, publicadas antes de su detención en 2008. Al no declararse culpable, se lo mantuvo incomunicado, sin acceso a visitas familiares, cartas o insumos médicos y comida desde el 18 de octubre 2010 hasta el 2 de mayo 2012. Su frágil salud se ha deteriorado, después de participar en una huelga por hambruna en 2011. 

Firmemente condena graves violaciones del derecho a la libertad de expresión y opinión en Vietnam. 

Por lo tanto PEN International insta a la República Socialista de Vietnam a: 

· Liberar, de inmediato e incondicionalmente a Nguyen Van Ly, Nguyen Xuan Nghia, Nguyen Van Hai y a todos los escritores, periodistas y bloggers procesados actualmente detenidos o en detención preventiva por haber ejercitado su derecho a la libre expresión y opinión. 

· Cesar todas las agresiones, hostigamiento, amenaza de detención arbitraria o preventiva contra todas las personas que tengan opiniones discrepantes o que pidan libertad de pensamiento, conciencia, religión o creencia. 

· Levantar todas las restricciones arbitrarias impuestas a ex escritores detenidos, incluso aquellos que todavía no hayan cumplido con la totalidad de su periodo de prueba. 

· Mejorar las condiciones en cárceles y campos de trabajos forzados, detener actos de agresión perpetrados por detenidos de derecho consuetudinario, prohibir y sancionar a toda forma de tortura y maltrato, permitir a los prisioneros de opinión ser hospitalizados y recibir atención médica adecuada así como también facilitar sus visitas familiares. 

· Abolir toda censura y restricciones de libertad de expresión y opinión, libertad de prensa, el derecho a estar informado por todos los medios incluso Internet y libertad de reunión y asociación, en cumplimiento con los Artículos 19, 21 y 22 del Pacto International de Derechos Civiles y Políticos. 

Anexo: Lista no exhaustiva de escritores, periodistas y bloggers perseguidos: 

1. Actualmente cumplen fuertes condenas de prisión: 

. Cu Huy Ha Vu condenado hasta 7 años, Dinh Dang Dinh 6 años, Ho Thi Bich Khuong (f) 5 años, Le Cong Dinh 5 años, Le Thanh Tung 5 años, Lu Van Bay 4 años, Nguyen Huu Cau cadena perpetua, Nguyen Kim Nhan 5 años y ½, Nguyen Manh Son 3 años y ½, Nguyen Phong 6 años, Nguyen Thanh Long (pastor Nguyen Cong Chinh) 11 años, Nguyen Tien Trung 7 años, Nguyen Trung Ton (pastor) 2 años, Nguyen Van Tuc 4 años, Pham Thanh Nghien (f) 4 años, Pham Van Troi 4 años, Phan Ngoc Tuan 5 años, Tran Anh Kim 5 años y ½, Tran Huynh Duy Thuc 16 años y Vi Duc Hoi, 5 años. 

2. Detenidos mientras esperan su juicio: 

· Le Van Son (Paulus), detenido en agosto 2011, Nguyen Van Khuong (seudónimo Hoang Khuong), detenido en enero 2012, Phan Thanh Hai (blogger Anh Ba Sai Gon), en octubre 2010, Ta Phong Tan (f) (blogger Cong Ly & Su That), en septiembre 2011, Tran Vu Anh Binh en Septiembre 2011, Vo Minh Tri (seudónimo Viet Khang), en diciembre 2011. 

3. Bajo arresto domiciliario desde 2003: 

. Dang Phuc Tue (Ven. Thich Quang Do), tiene 84 años, monje y poeta budista. 

* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * 

Genève le 23 septembre 2012 

Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam ở Thụy Sĩ - Ligue Vietnamienne des Droits de l'Homme en Suisse 

Vietnamese League for Human Rights in Switzerland 

RFA. Cần sửa đổi dự thảo của Bản tuyên bố nhân quyền ASEAN

Nguồn RFA


Tải xuống - download

Trong bức thư đề ngày 26 tháng 9, 57 tổ chức nhân quyền trong khu vực lên tiếng kêu gọi Bộ trưởng Ngoại giao các nước ASEAN, Chủ tịch Ủy ban liên chính phủ ASEAN về nhân quyền và Tổng thư ký ASEAN sửa đổi và bổ sung một số nội dung tại điều 6, 7 và điều 8 trong dự thảo của bản tuyên ngôn nhân quyền ASEAN.

Bản tuyên ngôn chưa đạt tiêu chuẩn quốc tế

Sau khi tài liệu dự thảo của bản tuyên ngôn nhân quyền ASEAN được tiết lộ, nhiều tổ chức trong khu vực đang rất quan tâm đến một số nguyên tắc mà các tổ chức nhân quyền coi là sai sót nghiêm trọng. Nếu dự thảo trên được thông qua mà không được cải thiện, thì nó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyền con người và quyền tự do cơ bản của hơn 600 triệu dân.

Ông Liu John, lãnh đạo Diễn đàn Nhân quyền và Phát triển Châu Á (FORUM-ASIA) phát biểu:

"Trước mắt, chúng tôi quan ngại hai vấn đề. Thứ nhất là nội dụng của bản tuyên ngôn. Thứ nhì, bản tuyên ngôn này có giá trị thấp hơn tuyên ngôn quốc tế nhân quyền của Liên Hiệp Quốc. Sau khi chúng tôi biết nội dung bản dự thảo của bản tuyên ngôn không đạt tiêu chuẩn quốc tế, chúng tôi rất thất vọng.

Bên cạnh đó, AICHR vẫn bàn thảo bí mật. Chúng tôi cũng thất vọng vì nội dung của bản tuyên ngôn nhân quyền ASEAN chưa đáp ứng được nhu cầu người dân. Chúng tôi muốn AICHR thảo luận với các tổ chức dân sự và sửa đổi một số nội dung, nên chúng tôi gửi yêu cầu này đến Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN."

Bản tuyên ngôn về nhân quyền của ASEAN được Ủy ban liên chính phủ ASEAN về nhân quyền (AICHR) soạn thảo nhưng các tổ chức dân sự trong khu vực nói rằng vẫn chưa cỡi mở, công khai và không được phép tham gia cho ý kiến.

Trước mắt, chúng tôi quan ngại hai vấn đề. Thứ nhất là nội dụng của bản tuyên ngôn. Thứ nhì, bản tuyên ngôn này có giá trị thấp hơn tuyên ngôn quốc tế nhân quyền của Liên Hiệp Quốc

Ông Liu John

Các tổ chức dân sự muốn được AICHR thông qua một số quy định của bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền của Liên Hiệp Quốc; giải quyết các vấn đề vướng măt trong lĩnh vực nhân quyền nhằm đảm bảo quyền kinh tế, chính trị và an ninh của người dân trong khối ASEAN; đảm bảo rằng các cuộc họp tham vấn ý kiến của AICHR bao gồm tất cả các tổ chức nhân quyền trên toàn khối ASEAN.

Theo nội dung bức thư, Điều 6 của dự thảo tiết lộ việc thụ hưởng các quyền con người và các quyền tự do cơ bản phải được thu hẹp.

Điều 7 của dự thảo việc thực hiện các quyền con người phải được xem xét

Ông Om Samart, lãnh đạo tổ chức nhân quyền LICADO. Photo Quốc Việt RFA
Ông Om Samart, lãnh đạo tổ chức nhân quyền LICADO. Photo Quốc Việt RFA
trong bối cảnh khu vực và quốc gia theo thể chế chính trị, kinh tế, pháp lý, xã hội khác nhau, nền văn hóa, lịch sử và tôn giáo.

Còn điều 8, hạn chế quyền con người dựa trên những vấn đề an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khỏe công cộng, an toàn công cộng, đạo đức công cộng, cũng như phúc lợi chung của các dân tộc trong một xã hội dân chủ.

Tài liệu dự thảo này còn bỏ qua quyền tự quyết, quyền người dân bản địa, người khuyết tật, dân tộc thiểu số, lao động nhập cư, công nhân trong nước, đồng tính nữ, đồng tính nam…

Cần có sự tham gia ý kiến từ các tổ chức liên quan

Ông Om Samart, lãnh đạo tổ chức nhân quyền LICADHO nhận xét: "Tôi nghĩ rằng cần có sự tham gia từ các tổ chức liên quan. Như chúng ta được biết các nước ASEAN có thể chế chính trị khác nhau. Tự do dân chủ cũng có, độc đảng, độc tài cũng có. Để bản tuyên ngôn này đạt được tiêu chuẩn quốc tế, cần có tổ chức dân sự độc lập tham gia cho ý kiến.

Lý do đơn giản là vì thể chế chính trị các nước ASEAN khác nhau, nhiều nước không muốn đề cập đến một số quyền lợi dân trong bản tuyên ngôn này."

Tuy nhiên, ông Om Yentieng, Chủ tịch Ủy ban liên chính phủ ASEAN về nhân quyền nói với phóng viên Quốc Việt của RFA rằng lúc đầu không ai dám nghĩ ASEAN có thể lập được Hiến chương của mình, sau đó là Ủy ban liên chính phủ ASEAN về nhân quyền. Thể chế chính trị khác nhau không phải là một trở ngại cho bản tuyên ngôn nhân quyền ASEAN mà ngược lại sẽ giúp ASEAN có được một bản tuyên ngôn nhân quyền hoàn hảo hơn.

Tôi nghĩ rằng cần có sự tham gia từ các tổ chức liên quan. Như chúng ta được biết các nước ASEAN có thể chế chính trị khác nhau. Tự do dân chủ cũng có, độc đảng, độc tài cũng có. Để bản tuyên ngôn này đạt được tiêu chuẩn quốc tế, cần có tổ chức dân sự độc lập tham gia cho ý kiến

Ông Om Samart

Ông Om Yentieng phát biểu: "AICHR đã hoàn thành 100% bản tuyên ngôn nhân quyền ASEAN. AICHR gửi đến Ngoại trưởng các nước ASEAN để xem lại tại cuộc họp ở New York để đánh giá lần cuối. Bản tuyên ngôn này được Ngoại trưởng ASEAN đồng thuận từ tháng 7/2012 nhưng do còn nhiều thời gian nên Ngoại trưởng ASEAN chỉ đạo cho AICHR tiếp tục thảo luận với các đối tác, tổ chức dân sự nhằm bổ sung thêm những ý kiến hay."

Dự kiến dự thảo của bản tuyên ngôn nhân quyền này sẽ được giới chức cấp cao ASEAN thông qua tại Hội nghị Thượng đỉnh ASEAN lần thứ 21 diễn ra vào giữa tháng 11/2012. Ông Lê Quang Bình, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Xã hội-Kinh tế và Môi trường (ISEE) hy vọng bản tuyên ngôn mới này sẽ giúp các tổ chức dân sự hoạt động tự do hơn ở Việt Nam.

Ông Lê Quang Bình: "Thực ra tôi nghĩ không những về mặt thể chế chính trị khác nhau mà văn hóa khác nhau và điều kiện phát triển kinh tế, xã hội khác nhau…việc áp dụng như thế nào cũng sẽ tùy thuộc rất nhiều vào từng nước. Quan điểm chung, đã là con người thì có quyền giống nhau thôi. Khi các nước ASEAN đều ký kết bản tuyên ngôn nhân quyền thì nó sẽ được triển khai giống nhau ở các nước.

Chúng tôi cho rằng cơ chế nhân quyền ASEAN sẽ thêm cơ hội cho tổ chức ở Việt Nam dựa vào đó để làm công việc. Dựa vào đó, các tổ chức quan tâm đến quyền con người ở Việt Nam như quyền người có HIV, người khuyết tật, người đồng tình, người dân tộc…dựa vào đó để triển khai thêm. Nó có thể thêm cơ hội, thuận tiện hơn cho những tổ chức quan tâm đến nhân quyền ở Việt Nam."

Tháng 7 vừa qua, hơn 100 tổ chức dân sự trong khu vực cũng đã lên tiếng kêu gọi giới chức ASEAN gia hạn thêm thời gian tham vấn và sửa đổi một số nội dung. Trong khi đó, một số tổ chức dân sự thân với chính phủ đã được phép tham gia tư vấn.

Lần này, các tổ chức dân sự cho rằng quy định trên đã hạn chế rất nhiều quyền lợi công dân và đi ngược pháp luật quốc tế, tuyên ngôn quốc tế nhân quyền, tuyên bố Vienna và Chương trình hành động năm 1993 hoặc các điều ước quốc tế nhân quyền mà các nước thành viên ASEAN đang là thành viên. Do đó, AICHR cần phải giải quyết và sửa đổi những sai sót nghiêm trọng này.


RFA. Cả Hội đồng Quản trị bị khởi tố: Trách nhiệm thuộc về ai?

Nguồn RFA

Mặc Lâm phỏng vấn bà Phạm Chi Lan nguyên tư vấn kinh tế tài chánh cho Văn phòng Thủ tướng để tìm hiểu thêm nội dung câu chuyện.

Mặc Lâm: Ngày hôm qua chính phủ đã công khai cho biết đã khởi tố 4 người trong Hội Đồng Quản Trị của Ngân Hàng ACB, dưới cái nhìn của bà thì những diễn biến này có đáng khích lệ không trong lúc tình hình tài chánh ngân hàng đang yếu kém hiện nay ở trong nước?

Bà Phạm Chi Lan: Tôi nghĩ trong tình hình tài chính ngân hàng đang có biểu hiện yếu kém thì có lẽ việc tìm ra một số cá nhân gây ra những chuyện như vậy cũng cần thiết, bởi vì nếu chỉ nói yếu kém chung chung mà không tìm ra được chỗ nào, hay ai là người gây ra chuyện thì cũng sẽ không thể nào giải quyết được. Cho nên bắt đầu bằng việc truy tìm một số vi phạm pháp luật đối với việc sử dụng tiền của ngân hàng, ví dụ vụ ACB, thì tôi nghĩ rằng đây là việc cần thiết.

Sở hữu chồng chéo

acb-bank-250.gif
Chi nhánh ngân hàng Á Châu - ACB tại Hà Nội. RFA photo.
Mặc Lâm: Sau khi người ta phát hiện ra cái lỗ hổng của các quy phạm pháp luật bị lạm dụng như chỉ một vài nhân viên ngân hàng bậc trung như bà Huỳnh Thị Huyền Như của Vietinbank lại có thể thu gom một lúc hơn 790 tỷ bạc với sự trợ lực của Ngân Hàng ACB, điều này xem ra rất nguy hiểm và nó đưa ra một câu hỏi là liệu vấn đề "sở hữu chéo" nhà nước có nên coi lại để trước khi nó trở thành một vấn nạn không thể giải quyết. Theo bà, ý kiến này như thế nào?

Bà Phạm Chi Lan: Sở hữu chéo là một trong những vấn đề lớn nhất trong hệ thống ngân hàng Việt Nam hiện nay, do nó có thể dẫn đến tình trạng họ có thể móc ngoặc với nhau giữa một số cá nhân, thậm chí giữa một số tổ chức để tạo nên những giao dịch ảo mà chỉ mang lợi cho một số ít người lạm dụng, nhưng nó gây hại chung cho cả hệ thống ngân hàng, nó làm cho sự tin tưởng hệ thống ngân hàng giảm đi rất mạnh trong công chúng.

Quản lý lỏng lẻo

Mặc Lâm: Về vấn đề quản lý thì các ngân hàng cổ phần thương mại thuộc trách nhiệm của Ngân Hàng Nhà Nước Việt Nam, thế nhưng Thống đốc Ngân hàng đã từng trả lời là không biết nợ xấu của ngân hàng hiện nay là bao nhiêu phần trăm. Sự quản lý lỏng lẻo như vậy bà có nghĩ rằng nó bắt nguồn từ chỗ thiếu vắng sự quản lý của hệ thống hay nó còn có một việc gì đó không trong sáng của cán bộ quản lý khi điều hành ngân hàng?

Tôi cho là phải xem lại hai mặt, ở đâu thì nó cũng vẫn có những vấn đề về hệ thống.

Bà Phạm Chi Lan

Bà Phạm Chi Lan: Tôi cho là phải xem lại hai mặt, ở đâu thì nó cũng vẫn có những vấn đề về hệ thống. Nếu hệ thống quản lý đã được đưa vào luật mà không được thực hiện thì nó có thể chưa ổn ở ngay bản thân hệ thống, những quy định chưa đầy đủ, không đủ công cụ để phát hiện những tình trạng nghiêm trọng xảy ra. Một mặt khác thì bao giờ thực hiện hệ thống cũng phụ thuộc vào con người thành ra các vấn đề con người ở đây nó có thể là về năng lực, về hiểu biết, về trình độ, và cũng không loại trừ có những động cơ cá nhân không đúng và gây hại cho công việc chung.

Thiếu nghiêm minh

Ông Nguyễn Đức Kiên, một nhà tài phiệt trong giới ngân hàng Việt Nam
Ông Nguyễn Đức Kiên, một nhà tài phiệt trong giới ngân hàng Việt Nam. AFP
Mặc Lâm: Việc đem đồng tiền của ACB để cho những ngân hàng khác vay với lãi suất trái với quy định của Ngân Hàng Nhà Nước, việc này chính bản thân ông Trần Xuân Giá cũng như 3 vị phó chủ tịch HĐQT của ACB đã phê duyệt, nhưng nhìn kỹ thì người ta thấy rõ ràng là nhà nước đã có một cách đối xử với 4 vị này không được hợp lý như việc bắt Bầu Kiên.

Theo bà thì nếu nhìn vấn đề này ở một góc nào đó thì chính phủ có thể đã nhẹ tay đối với ông Trần Xuân Giá, vì ông ấy là người đã từng là một bộ trưởng của Việt Nam, và điều này có thể làm cho dư luận đặt ra những câu hỏi về tính nghiêm minh của pháp luật. Bà nhận xét như thế nào?

Bà Phạm Chi Lan: Cá nhân tôi thấy nếu như những vụ việc xảy ra mà người ta thấy là trách nhiệm của những người liên quan chưa đến mức phải bắt giam thì cũng có thể khởi tố điều tra đã. Nếu như qua quá trình điều tra thấy có tội thì cần bắt giam, nếu như chưa đến mức điều tra được người ta có tội thì việc bắt giam có thể là chưa cần thiết.

Cá nhân tôi nghĩ, thí dụ như đối với ông Lý Xuân Hải chẳng hạn, nếu như chỉ cần yêu cầu ổng không đi ra khỏi nơi cư trú để tiếp tục cộng tác với các cơ quan pháp luật nghiên cứu tìm hiểu cho ra vấn đề thì có lẽ cũng là tốt hơn, chưa nhất thiết phải bắt giam ngay. Còn đối với những người kia thì việc yêu cầu họ không ra khỏi nơi cư trú và cộng tác với các cơ quan pháp luật trong cuộc điều tra thì cũng là bước đầu tiên cần thiết. Nếu như họ có tội thì rõ ràng là bước tiếp theo phải là những gì nặng nề hơn rồi.

Mặc Lâm: Mới đây Thủ Tướng đã chỉ đạo một cách rõ ràng là phải làm rõ và trừng trị những người mà ông gọi là "thâu tóm ngân hàng". Nhưng theo nhiều chuyên gia tài chánh thì cụm từ "thâu tóm ngân hàng" không chính xác. Bà có nhận xét thế nào về nhận định này?

Đối với hệ thống của nhà nước thì bản thân Ngân Hàng Nhà Nước cũng như các cơ quan liên quan cũng sẽ phải xem lại các quy định của mình, thí dụ nó chưa đủ hoặc là chưa minh bạch, chưa đủ rõ để cho người ta thực hiện thì phải điều chỉnh tiếp.

Bà Phạm Chi Lan

Bà Phạm Chi Lan: Thực ra thì trong quá trình phát triển của Việt Nam thời gian sau này có những hoạt động mà so với thời gian trước đây thì chưa từng có. Cũng có những khái nhiệm ở bên ngoài mà áp vào Việt Nam thì nó có thay đổi đi, nó không hoàn toàn khác như vậy, thí dụ như MNA của các nước, nó diễn ra rất nhiều và trong các công ty khác thì người ta thấy là bình thường. Nhưng trong lãnh vực ngân hàng kể cả nhiều nước nó đã xảy ra mấy cuộc khủng hoảng tài chính. Ở Việt Nam có lẽ mới lần đầu cho nên quan niệm có thể khác về các chi tiết, và khi họ gọi là "thâu tóm" thì coi nó như là một cái gì đó phạm pháp và không đúng.

Trong khi "thâu tóm" ở các nước nếu như hiểu theo cái nghĩa của các dự án người ta làm MNA thì rất là bình thương, là đúng pháp luật. Tôi cho ở đây có vấn đề về quy định pháp lý của Việt Nam cần phải xem lại, so sánh nó khác với các nước như thế nào, từ đấy mới có thể làm cho từ "thâu tóm" ở Việt Nam và các nước có ý nghĩa khác nhau. Về ý kiến của các chuyên gia tôi cho cũng đúng thôi khi họ nhìn trong điều kiện các nước khác thì "thâu tóm" cũng là chuyện bình thường.

Mặc Lâm: Thưa bà, có nghĩ rằng sau khi nhà nước mạnh tay đối với Ngân Hàng ACB thì chính bản thân ngân hàng này sẽ trở thành cứng cáp hơn và hoạt động hiệu quả hơn với một dàn nhân sự mới hoàn toàn đối với ngân hàng này?

Bà Phạm Chi Lan: Tôi nghĩ là không những đối với ACB mà các ngân hàng khác cũng phải lấy đó làm gương, tránh ỷ lại, và hoạt động đúng theo pháp luật. Đối với hệ thống của nhà nước thì bản thân Ngân Hàng Nhà Nước cũng như các cơ quan liên quan cũng sẽ phải xem lại các quy định của mình, thí dụ nó chưa đủ hoặc là chưa minh bạch, chưa đủ rõ để cho người ta thực hiện thì phải điều chỉnh tiếp. Phải sớm đưa ra những quy định nào chưa có để từ đó có cơ sở cho các ngân hàng chấn chỉnh hoạt động tốt hơn.

Mặc Lâm: Một lần nữa xin cảm ơn bà Phạm Chi Lan đã dành cho chúng tôi thời gian trả lời cuộc phỏng vấn này.

RFA. Việt Nam Tuần Qua - 30/9/2012

Nguồn RFA

Lý do đơn giản chỉ vì, số người bị bắt vì lên tiếng trên internet tại Việt Nam quá nhiều và ngày càng gia tăng. Nhiều đến mức đánh động cả dư luận quốc tế, khiến cho đích thân Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama đã phải lên tiếng bênh vực cho họ.

Viết blog là tuyên truyền chống phá nhà nước?

Họ - giới bloggers Việt Nam - thuộc đủ thành phần, thuộc mọi lứa tuổi, mọi khuynh hướng chính trị, xã hội… Những bloggers bị bắt giam và khởi tố ở Việt Nam hầu như hoạt động trong mọi lĩnh vực.

Họ là các trí thức trăn trở với các vấn đề của đất nước; họ là những nhà báo, là nhà văn, nhà thơ muốn phản ánh các thực trạng của xã hội; họ là sinh viên học sinh, những người trẻ có tâm huyết với quê hương, dân tộc; họ là các cựu chiến binh, các cựu sĩ quan công an, cựu viên chức chính quyền… đến lúc thấy cần phải lên tiếng về những gì họ đã từng chứng kiến, từng phục vụ, với mong muốn góp công xây dựng cho lý tưởng mà họ từng theo đuổi được tốt đẹp hơn, vân, vân…

bloggers-250.jpg
Một số bloggers đã tập trung trước Toà án TP HCM nêu câu hỏi tại sao hoãn xử các anh Điếu Cày, chị Tạ Phong Tần Và Anhbasaigon. Nguồn Danlambao.
Nhưng điều oái ăm là tất cả những người có tâm huyết này, tất cả những người can đảm lên tiếng về tình hình đất nước, dường như đến nay họ đều phải nhận chung một kết cục: Bị gây khó khăn, bị sách nhiễu, bị theo dõi, bị bắt giam, và bị tuyên án tù.

Và cũng không kém phần nghiệt ngã, tất cả những bloggers này đều bị qui kết cho chung một tội trạng, đó là tội "tuyên truyền chống phá nhà nước"!

Vậy họ đã tuyên truyền chống phá nhà nước như thế nào? Cả hai Blogger Điếu Cày – Nguyễn Văn Hải và Tạ Phong Tần đã dõng dạc bác bỏ cáo buộc này trong phiên tòa tại thành phố Hồ Chí Minh hôm 24 thàng 9 vừa qua.

Lên tiếng trong phiên xử sáng thứ Hai 24 tháng 9 vừa qua, ông Nguyễn Văn Hải cho rằng ông không bao giờ chống lại nhà nước, theo luật pháp Việt Nam, công dân có quyền tự do ngôn luận và điều này phù hợp với công ước quốc tế.

Bản án bất công

dieu-cay-vtv-250.jpg
Blogger Điếu Cày (trái), Anhbasaigon (giữa) và blogger Tạ Phong Tần tại phiên xử ở Tòa án Nhân dân TPHCM hôm 24 tháng 9 năm 2012. Capture/VTV1
Không phải chỉ có chính các bloggers này tự lên tiếng khẳng định họ vô tội; mà cả thế giới tiến bộ đều đồng thanh cho rằng những bloggers Việt Nam này không có tội gì cả, họ chỉ lên tiếng một cách ôn hòa để bày tỏ các quan điểm của mình trước những vấn đề của đất nước.

Từ Tòa Đại sứ Mỹ ở Hà Nội, Bộ ngoại giao Hoa Kỳ ở Washington DC, cho đến Liên Minh Châu Âu, Bộ ngoại giao Pháp, Thượng nghị sĩ Úc, Dân biểu Mỹ, các tổ chức bảo vệ nhân quyền trên thế giới, vân. vân… tất cả đều cho rằng đây là những bản án bất công, với những cáo buộc mơ hồ về chuyện "xâm phạm an ninh quốc gia".

Thông cáo báo chí của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nhấn mạnh rằng những bloggers này chỉ thực thi quyền tự do ngôn luận, một trong những quyền mà chính phủ Việt Nam phải tôn trọng khi đã tham gia và ký kết vào các công ước quốc tế về quyền con người.

Sợ sự thật?

Vậy trên thực tế, các bloggers này đã làm gì mà khiến chính quyền phải bỏ tù họ?

Họ viết blog như tất cả hàng triệu các bloggers khác trên thế giới. Và tất nhiên cũng như hàng triệu triệu người khác, họ viết blog tức là viết nhật ký trên mạng, viết lại những điều mắt thấy tai nghe hàng ngày.

Họ lo sợ trước những người tiên phong nói sự thật.

Blogger Trai Sông Tiền

Điều khác biệt duy nhất ở đây có lẽ vì họ là người Việt Nam, đang viết tại Việt Nam. Họ đang sống trong một chế độ, mà như blogger Trai Sông Tiền nói với Đài Á Châu Tự Do:

"Họ lo sợ trước những người tiên phong nói sự thật. Blogger Điếu Cày là một trong những người đầu tiên lên tiếng về hành động TQ xâm hại đến chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải VN.

Anh Điếu Cày cũng như chị Tạ Phong Tần và anh Phan Thanh Hải đã có những trang blog đưa thông tin sự thật không thể chối cãi được. Nên nhà cầm quyền rất sợ. Họ áp đặt những bản án nặng nề với mục đích nhằm răn đe và dập tắt ngọn lửa đấu tranh trong quốc nội."

Scandal tài chính ngân hàng

tran-xuan-gia-250.jpg
Các ông Trần Xuân Giá, ông Trịnh Kim Quang, ông Phạm Trung Cang, và Lê Vũ Kỳ (từ trái sang phải - trên xuống). RFA file.
Trong lãnh lực kinh tế, scandal tài chính ngân hàng tiếp tục gây xôn xao dư luận Việt Nam.

Tuần này thêm nhiều giới chức cao cấp của Ngân hàng ACB bị bắt giam, khởi tố.

Đáng chú ý nhất là trường hợp của nguyên Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và đầu tư Trần Xuân Giá. Năm nay 73 tuổi, ông Trần Xuân Giá bị khởi tố về tội "cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng", trong vai trò Chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng ACB.

Cùng bị khởi tố với ông Trần Xuân Giá hôm thứ Năm 27 tháng 9 còn có 2 cựu Phó Chủ tịch ACB là các ông Trịnh Kim Quang; Lê Vũ Kỳ và ông Phạm Trung Cang, nguyên phó chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng Eximbank.
Như vậy, tính đến nay đã có hơn 10 giới chức cao cấp của các ngân hàng tại Việt Nam bị khởi tố sau khi Bầu Kiên, tức ông trùm tài phiệt Nguyễn Đức Kiên bị công an đến nhà đọc lệnh bắt giam và khởi tố.

Dấu hiệu lạm phát

sieu-thi-ban-le-250.jpg
Một siêu thị bán lẻ hàng hóa ở Hà Nội. RFA photo.
Trong lúc thượng tầng nền kinh tế đang phải đối diện với nhiều vụ bê bối, thì trên thị trường đang có nhiều dấu hiệu cho thấy kinh tế Việt Nam phải đối diện với mức tăng trưởng chậm, đồng thời lạm phát gia tăng.

Theo các số liệu được Tổng cục thống kế Việt Nam công bố hôm thứ Năm tuần này, trong 9 tháng đầu năm 2012, tăng trưởng kinh tế Việt Nam đã giảm xuống còn 4,73%, so với mức 5,77% của năm ngoái.
Cùng lúc đó, mức lạm phát đang trên đà gia tăng trở lại sau một thời gian dài hạ giảm. Các chuyên gia kinh tế cảnh báo rằng nếu chính phủ không có các biện pháp ứng phó hữu hiệu, lạm phát có thể lên trở lại 2 con số trong những tháng cuối năm nay.

Ca sĩ Khánh Ly về VN hát?

Nữ ca sĩ Khánh Ly. Photo courtesy of khanhly.com
Nữ ca sĩ Khánh Ly. Photo courtesy of khanhly.com
Có hay không chuyện ca sĩ Khánh Ly sẽ về Việt Nam trình diễn vào cuối năm nay? Chỗ nói có, nơi nói không. Người trong cuộc thì lại không lên tiếng!

Báo chí trong nước loan tin cho biết nữ ca sĩ Khánh Ly sau hàng chục năm sống ở Hoa Kỳ, nay đang chuẩn bị cho chuyến trở về Việt Nam vào tháng 12 tới đây.

Trong khi đó, một số nguồn tin từ California – nơi ca sĩ Khánh Ly và gia đình đang định cư, thì nói rằng đây chỉ là tin đồn, và là ý muốn của một số người ở Việt Nam còn Khánh Ly, cho đến nay, vẫn chưa có quyết định về một chuyến trở về Việt Nam.

Vậy Khánh Ly sẽ có về Việt Nam trình diễn hay không? Câu trả lời sẽ sớm có nếu đích thân Khánh Ly lên tiếng trước công luận, hoặc chậm nhất là cho đến cuối năm nay, khi các buổi trình diễn của Khánh Ly có diễn ra tại Việt Nam như tin tức đã đăng tải hay không?

Popout

Theo dòng thời sự:


RFA. Những bài thơ tranh đấu

Nguồn RFA

Có những bài thơ gây cho người đọc niềm hưng phấn vì chia sẻ được hạnh phúc của tác giả. Cũng không ít bài làm cho người đọc rơi lệ hay bâng khuâng về chính kỷ niệm của mình. Tuy nhiên đối với những bài thơ mà tính chất tranh đấu không khoan nhượng của tác giả đối với một bộ phận chính quyền hay cả một  hệ thống đã nhanh chóng chiếm lĩnh cảm giác của người đọc, khiến không ít người ngạc nhiên vì sự hào tráng của nó và họ tự hỏi, những bài thơ này sẽ chiếm vị trí nào trong thế giới thơ ca của Việt Nam bây giờ và tương lai?

Giới Blogger Việt Nam vài ngày qua đã giận dữ khi nghe tin ba blogger mà họ yêu mến là Điếu Cày, Tạ Phong Tần và Anh Ba Sàigòn bị chính quyền tuyên những mức án đến khó tin và chính các bản án này đã nói lên toàn bộ tính chất độc tài của chế độ.

Blogger Điếu Cày tuy thành lập Câu Lạc Bộ Nhà báo Tự do nhưng anh không viết mà chỉ cung cấp những bức ảnh từ Nam ra Bắc anh từng chụp được, trong đó có những bức chụp thác Bản Giốc của Việt Nam nay đã bị chia cắt. Mới đây gia đình Điếu Cày công bố một bài thơ của anh mang tên "Những dòng sông tranh đấu" rất bi tráng. Mặc Lâm xin giới thiệu bài thơ như một lời kháng cáo của chính con người đặc biệt này:

Những dòng sông tranh đấu

Nguyen-Van-Hai-250.jpg
Blogger Điếu Cày tại phiên tòa sơ thẩm sáng 24/9/2012. Photo by Nguyễn Lân Thắng
Đêm đêm trong lao tù,
Tôi bỗng mơ thấy những dòng sông lạ.
Những dòng sông cuộn sôi hối hả,
Trên những nẻo đường đổ về trung tâm,
Những dòng sông lại gặp những dòng sông,
Hòa thành biển lũ.
Sóng biển trào dâng đòi Tự do Dân chủ,
Sóng cuốn phăng đi - thành lũy lũ độc tài,
Những dòng sông chảy mãi tới tương lai,
Chúng tôi đi, hòa cùng dòng sông,
Như những hạt phù sa, một phần bé nhỏ,
Cuộc đời tôi từ nay gắn bó,
Với dòng sông tranh đấu của quê hương,
Những dòng sông sinh viên xuống đường,
Chống quân Bắc triều xâm lược
Những dòng sông Công nhân
Hàng triệu người nhịp bước,
Đòi tăng lương, đòi tự lập công đoàn.
Những dòng sông của hàng triệu dân oan,
Đòi lại đất đai ruộng vườn bị mất.
Những dòng sông giáo dân,
Nguyện cầu đòi đất,
Tòa Khâm Sứ, La Vang, Giáo xứ Thái Hà...
Khơi dòng sông Tâm linh tuôn chảy đến mọi ngã,
Thắp nến hiệp thông cùng chung lời nguyện ước
Chống bất công, chống tham nhũng độc tài,
Như Lê Thị Công Nhân như Nguyễn Văn Đài
Nay giúp dân oan, mai hướng dẫn sinh viên hiểu biết về dân chủ,
Chúng tôi đi vì quyền dân chưa đủ,
Dù bị bắt giam trong lao ngục đọa đầy
Những dòng sông vẫn không nghỉ một ngày
Chạy về phía TỰ DO DÂN CHỦ.


Điếu Cày Nguyễn Văn Hải.

Đó là những dòng thơ bi tráng của blogger nổi tiếng Điếu Cày.

Trong không khí sôi sục của ngày 24 tháng 9, ngày mà hầu như toàn bộ blogger Việt Nam xuống đường trên mạng lẫn trên phố để hỗ trợ tinh thần ba người chiến sĩ can trường Điếu Cày, Tạ Phong Tần và Anh Ba Saigon. Sau khi bản án được tuyên, xuất hiện bài thơ mang tên "Chỉ còn cách chống chúng bằng…thơ" của tác giả Cậu Bảy Ve Chai. Bài thơ này như một nỗi đau lòng chứ không phải cố vực lên niềm oán hận đối với chế độ:

Chỉ còn cách chống chúng bằng ... thơ

Lực lượng an ninh trước Tòa án Nhân dân TPHCM sáng 24/9/2012, nơi đang diễn ra phiên xử 3 blogger Điếu Cày, Tạ Phong Tần và AnhbaSaigon
Lực lượng an ninh trước Tòa án Nhân dân TPHCM sáng 24/9/2012, nơi đang diễn ra phiên xử 3 blogger Điếu Cày, Tạ Phong Tần và AnhbaSaigon. AFP
Bảy tôi cười khục bởi sự ngu muội của một chính quyền mang tên Bác.
trí tuệ chỉ bằng ly trà đá bán lẻ ngoài đường
rao khản tiếng một cụm từ "diễn biến"
đóng cửa bỏ tù người nói khác giọng
rải sai nha đầy đường "đi tắt đón đầu"

"thanh niên xung phong" bây giờ thêm một công tác khác

đầy vinh quang đến nỗi không dám ngước nhìn ai
chiếc nón xanh phất phới dưới ánh nắng ngày xưa
nay bật khóc vì xung phong chặn bắt người yêu nước
những "thanh tra xây dựng" nhập bọn vào đám đầu trâu mặt ngựa
phá nát niềm tin của quần chúng dại khờ

trên những cung đường hầm hập sáng nay

những nhóm nhỏ hòa vào dòng xe vội vã
ai đó chạy kiếm miếng ăn
nhóm người này kiếm thở
vì không khí tự do không còn ở Sài Thành
những blogger hét lớn thất thanh
khi bản án tung ra như kẻ cắp.

những con đường sáng nay bật khóc

khi bạn bè thân nhân và cả người không quen biết
tất tả tìm cách đến gần để gặp mặt phạm nhân
nhưng chỉ thấy bọn khuyển ưng đầu trâu mặt gấu.
Võ Văn Tần, Cách Mạng Tháng Tám, Kỳ Đồng
cho tới Nam Kỳ bôi mặt khoác tên Khởi nghĩa
đều lắc lư bởi đám hung tàn hừng hực tấn công
một nhúm người khao khát "Biển Đông"
mà trong song sắt có Điếu Cày cười mỉm.
Tạ Phong Tần người con gái kiên cường đất biển
rực mắt nhìn bọn tòa án hôm nay
Anh Ba Sài Gòn chắc sẽ vỗ tay
khi nghe tuyên án mà giọng tuyên run rẩy.

không run sao được khi cả thế giới nhìn vào

cả thế giới thức đêm qua cùng hơn trăm người xuống phố
đòi bằng được cái quyền phát biểu  
đòi bằng được cái quyền được xét xử công minh
như tất cả các phiên tòa công chính

cả thế giới, cả thế giới, cả triệu người không quen biết

cùng hét vang tiếng hét "tự do"
nhắc ai đó những ngày chống Pháp
khắp Sài Thành hừng hực lửa đấu tranh
và cách mạng cuối cùng đã thắng.
bài học ấy, Tòa ơi mi nhớ lấy
giặc Pháp xưa và mi chẳng khác gì
cũng bóp hầu bóp họng kẻ thế cô
nhét cho được hai từ "phản động".

Anh Nguyễn Trí Dũng bị công an xông vào lột áo thun có in giòng chữ  Tự Do cho Người Yêu Nước ngay trong trụ sở. Courtesy danlambao
Anh Nguyễn Trí Dũng, con trai Blogger Điều Cày bị công an xông vào lột áo thun có in giòng chữ Tự Do cho Người Yêu Nước tại trụ sở công an. Courtesy danlambao
Pháp giết dân bằng súng trường, đại bác
nhưng dân Nam có sợ chúng bao giờ
UBND ngày nay giết dân bằng tù ngục
bằng xã hội đen bằng búa với liềm
bằng hội bằng phường với vô số công an
đứng phía sau đồng ca bài "phản động"

các bạn ơi!

Bảy tôi không biết làm gì để chống
mặc dù hiểu rằng chúng sẽ chết không lâu
chỉ có điều, con thú điên cuồng say máu nhân dân
không tha thứ cho những ai nói thật
không chùn bước trước những ai phẫn uất
chúng chỉ cúi đầu trước thế lực ngoại bang
bởi dinh cơ của chúng được xây trên máu trên xương
của dân tôi suốt đời lam lũ

các bạn ơi!

Bảy tôi phải làm sao để hòa vào lịch sử
dù một nắm tay đưa lên đả đảo hung tàn
dù một hét vang chỉ mặt sói lang
cho thế giới nhận ra từng khuôn mặt

bọn chúng trốn trong dân dưới hai chữ dân phòng
nhưng sẵn sàng đánh những người hàng xóm
bọn chúng là hội phụ nữ, hội người già, hội kín
hùa với nhau đấu tố anh em
hùa với nhau liếm chút máu đọng dưới chân bàn
vẫn ngọt lắm sau khi nhân dân mình bị tra bị tấn.

aoden-danlambao-250.jpg
Người dân mặc áo thun với lời kêu gọi trả tự do cho 3 blogger trên đường đến tham dự phiên tòa sáng 24/9/2012. Photo courtesy of danlambao
các bạn ơi!
chỉ cho Bảy tôi kẻ nào giết lén
những blogger những nhà báo tự do
tôi sẽ tới kéo hắn ra đặt vào tay chúng
ba mươi đồng bán Chúa thuở xưa
để thưởng công chỉ điểm theo hùa
cùng với bọn liếm máu người không tanh nữa.

các bạn ơi!

chỉ cho Bảy tôi chiếc dùi dui nào đánh người ngoài phố
vì đi biểu tình chống bọn Bắc Phương
tôi sẽ hỏi dùi cui ơi, mày mang quốc tịch nào, Mỹ, Anh, Nga, Pháp hay là Trung Quốc?
mày có biết dân tao căm ghét mày tàn độc
từ rất xưa... từ thời "Nọc Nạn" đến giờ
thôi xin mày nhẹ bớt khi xuống tay
bởi dù gì thì dân tao cũng ngày ngày đóng thuế
trả tiền mua mày để chống phường đạo tặc
chứ không phải để đánh nhân dân những kẻ chân lấm tay bùn
đánh cả những trí thức không ngủ ban ngày
không ngủ cả ban đêm
bởi thế nước làm họ không thể ngủ.

trí đã thức thì làm sao bọn sai nha yên được

bởi quan thầy lồng lộn đứng ngồi
sợ ghế gãy, nhà tan, vợ con cháu chắt vào tù
sợ bản thân bị nhân dân truy bắt
sợ chế độ nổ tung vì người dân cùng khắp
chỉ tay không rượt bọn tham tàn
như ngày xưa bọn chúng từng xúi giục kẻ khác làm

các bạn ơi!

chỉ cho Bảy tôi cách nào nhanh nhất
leo vào tòa chỉ mặt bọn áo đen
hài tội từng đứa một vì đứa nào cũng ác

đứa bỏ tiền mua chức, đứa đút lót tham quan

đứa mua thẻ đảng viên đứa hợp đồng khai mỏ
đứa giết người, đứa cướp của
đứa hãm hiếp dân lành rồi vu vạ chính nó bán thân
đứa đưa người nghèo làm đĩ thập phương
bằng tên gọi mỹ miều hợp đồng xuất khẩu

các bạn ơi!

Bảy tôi chưa nói hết
còn một tội tày trời chúng đang làm hôm nay
hai bốn tháng chín
hỡi lũ quạ áo đen mang tên tòa án nhân dân
đang bịt mắt che tai kết án ba người yêu nước
họ chỉ có tội duy nhất là chống lại bọn bây
một lũ tay sai
nhận tiền giam người bất khuất
mà cứ nhơn nhơn vỗ ngực khen mình.

bloggers-2-250.jpg
Những biểu ngữ ủng hộ ba bloggers Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải, Phan Thanh Hải - Anh Ba Sài Gòn và Tạ Phong Tần được căng ở nhiều nơi sáng 24/9 tại TPHCM. Courtesy danlambao.
đường Sài Gòn sáng hôm nay sao cứ rưng rưng
mặc dù bụi vẫn bay, tiếng còi xe vẫn ồn ào và tiếng tu huýt của cảnh sát giao thông không hề ngưng thổi
nhưng sao đôi chân nóng hổi
mới sáu giờ mà rừng rực chung quanh
A! phải rồi dân tôi len lỏi chung quanh cái tòa án mang tên Pháp Đình của một thời nô lệ
tòa án ấy hôm nay xét xử
ba con người bị kết một tội rất đáng tự hào,
"tuyên truyền chống lại nhà nước" không đáng tự hào lắm hay sao?
bởi nhà nước ấy lúc này có gì không đáng chống?

cả một tập đoàn xuất thân rừng rú

gần bốn mươi năm rừng vẫn hoàn rừng.
bỏ ngoài tai những đóng góp cao minh
chỉ giữ lại những nịnh thần biết kiếm tiền cho chủ
tòa án ấy hôm nay xét xử
ba người hùng của thế hệ chúng tôi
anh bộ đội Điếu Cày, bất khuất hét vang
bọn Trung Quốc, cút ngay về phương Bắc
Tạ Phong Tần, đại úy an ninh "biến chất"
cùng với nhân dân biểu tình đòi đất
cùng với nhân dân tố cáo đám kiêu binh
Anh BaSaigon cái tên ngộ nghĩnh
nhưng cứng như lim, như trắc trên rừng
công an tới nhà anh vẫn dửng dưng
nhìn bọn chúng như nhìn bầy ưng khuyển

và hôm nay chúng trả thù "tới bến"

nhưng tôi tin các anh chị vẫn cười vào mặt chúng như xưa.
hỡi những anh hùng hiên ngang giữa phiên tòa ô nhục
hãy tin rằng những lời tuyên án
cũng chính là lời tuyên dương những hào khí ngất trời
không có ai trong bọn chúng sẽ thảnh thơi
vì chúng biết nhân dân đang nổi giận
và bản thân Bảy Ve Chai tôi
cũng đang căm phẫn
hét bằng thơ vào tai lũ "lợn-người"


Cậu Bảy Ve Chai
Saigon 24/09/2012

Bản án mà chính phủ Việt Nam gán cho ba nhà tranh đấu Điều Cày, Tạ Phong Tần và Anh Ba Saigon chắc chắn sẽ còn tốn giấy mực của nhiều người, nhiều nước. Điều còn đọng lại trong lòng người quan tâm là tinh thần của họ, những người biết rằng đối diện với những bất công do chế độ gây ra cũng là đối diện với bốn bức tường chết, im lặng và trơn tru không chỗ nào có thể bấu víu.

Ba blogger ấy hiện nay ra sao vẫn là nỗi ám ảnh triền miên của gia đình và bạn bè thân hữu nhưng trên hết nó còn là nỗi ám ảnh của những người đích thân đọc lên số năm cầm tù mà không phải do họ quyết định trong tư cách một chủ tọa phiên tòa, nếu họ còn sót lại một ít lương tâm vốn ít ỏi và khiêm nhường như đồng lương chánh án của họ.

Popout

Theo dòng thời sự:


Về sự quan trọng của tiếng Anh

Nguồn danlambao

Thoát Vòng Nô Lệ (Danlambao) - Hôm nay blog danlambao có đăng một bài viết bằng tiếng Anh hay và có ý nghĩa về nhiều mặt. Đây là sự tình cờ khá trùng hợp với sự suy nghĩ của bản thân tôi từ bấy lâu nay, nhất là sau khi nhà cầm quyền đưa ra những bản án khắc nghiệt cho các bloggers, những bản án tàn ác và man rợ nhất từ trước tới nay trong lịch sử Việt Nam và loài người.

Trong vụ việc gây chấn động này, ngoại trừ các tổ chức chính thống vẫn theo dõi tình trạng nhân quyền ở VN từ trước đến nay như Human Rights Watch, RFI, Amnesty International..., thì các mạng xã hội Twitter, Facebook (tiếng Anh), các báo mạng như CNN, Yahoo và hàng trăm ngàn nơi khác,...đã không hề hoặc đề cập rất ít đến bản ác khắc nghiệt dành cho các bloggers Việt Nam. Như vậy, nhìn chung, có phải chúng ta đã thất bại trong công cuộc ngoại vận, thất bại trong việc đánh động lương tâm của toàn thế giới, đặc biệt là cộng đồng nói tiếng Anh ở các nước dân chủ phương Tây? Có phải đây là một trong những mắc xích cuối cùng phải gỡ trong công cuộc tranh đấu giành lại tư do dân chủ cho đất nước? 

Một trong điểm khác biệt giữa Việt Nam và Miến Điện, giữa bà Aung San Suu Kyi và các nhà dân chủ Việt Nam là khả năng ngoại ngữ. Về lòng can đảm, nhân cách và tinh thần nhẫn nhục chịu đựng thì các nhà dân chủ của chúng ta không hề thua kém ai, nhưng về ngoại ngữ thì lại thua hẳn (có lẽ chỉ có một vài trường hợp ngoại lệ như Lê Công Định, BS Nguyễn Đan Quế...) Nếu các nhà dân chủ Việt Nam có thể nói tiếng Anh lưu loát như bà Aung San Suu Ky thì họ dễ tìm sự đồng cảm và ủng hộ hơn của đại đa số những người yêu tự do dân chủ trên thế giới. 

Trong đại đa số những người yêu dân chủ khác thì hầu như vốn liếng tiếng Anh rất hạn chế. Không nói đến người Việt trong nước do điều kiện tiếp xúc học tập còn chưa được thuận lợi, rất nhiều người ở phương Tây đã mấy chục năm nay mà khi cầm bút viết một bài tiểu luận bằng tiếng Anh cũng gặp không ít khó khăn. Vì vậy, khi người dân chủ bị đàn áp khốc liệt, thì người Việt yêu nước chỉ có đủ khả năng phản kháng bằng tiếng Việt, thực chất là "chửi cho nhau nghe". Bạn bè thế giới, khách du lịch, những người kinh doanh nước ngoài có mấy ai biết được để mà có phản ứng thích hợp với một trong 4 chế độ mọi rợ nhất còn tồn tại trên trái đất này. 

Rốt cuộc vấn nạn chế độ "Cộng Sản" độc tài, tàn ác, toàn trị, láo toét vẫn còn đó, vẫn tiếp tục thành công trong việc lừa bịp thế giới và thu hút khách du lịch, kinh doanh nước ngoài, vì người Việt yêu nước đã và đang thất bại trong một mặt trận lớn: ngoại giao, ngoại vận, vì đã phí quá nhiều thì giờ vào việc dùng tiếng Việt để chỉ trích chính quyền, (bắt đầu từ năm 1975, đã gần 40 năm rồi!) vì không đủ vốn liếng ngoại ngữ để đánh động lương tâm cũng như tranh thủ sự ủng hộ của bạn bè quốc tế. 

Còn nhiều khía cạnh khác nữa về sự cần thiết của tiếng Anh trong công việc đấu tranh cho một nền dân chủ thật sự, đặc biệt là liên quan đến vai trò quan trọng của tiếng Anh trong việc một thiết lập một nền văn hóa mới, một trật tự tư tưởng mới cho dân tộc, để giải tỏa chính sách giáo dục ngu dân (thực chất là muốn đưa giới trẻ trở lại vòng kềm kẹp của tư tưởng phong kiến) của nhà cầm quyền hiện nay, tôi sẽ đề cập đến trong một bài viết sau. 

Mấy ngày nay, lòng tôi ray rức không nguôi, buồn phiền và cảm thương cho các anh Điếu Cày, chị Tạ PhongTần, các anh Cù Huy Hà Vũ, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định và hàng trăm người can đảm đi trước đã vì đại nghĩa xả thân. Nhưng tôi đã tự hứa với mình, không vào web và comment để chửi bới hay kêu gọi lòng "nhân đạo" từ phía nhà cầm quyền nữa vì chuyện này chúng ta đã làm từ gần 40 năm nay, rốt cuộc như nước đổ là môn mà thôi. 

Tôi đang trong quá trình thực hiện một trang web dạy tiếng Anh, dành riêng cho người Việt, dựa theo cách phát âm đặc thù của tiếng Việt (giọng chuẩn - Bắc - và giọng không chuẩn), chuyên thảo luận, đọc và viết các lá thư, tiểu luận tiếng Anh về các vấn đề tự do, dân chủ, dành riêng cho những người yêu dân chủ để học hỏi (trong đó có cả tôi), và tôi đặc biệt sẽ tặng trang web này cho các bạn trẻ yêu dân chủ ở Việt Nam, hy vọng có thể giúp họ trau giồi tiếng Anh để có thể dễ dàng dùng nó chuyển tải thông điệp chính trực của mình cho bạn bè thế giới. Thêm vào đó, Đức Đạt Lai Đạt Ma trong lúc nói chuyện với các Phật tử đến từ VN đã phát biểu: "Phải dạy cho con cái tư tưởng tự do". Đây là thông điệp quan trọng có ý nghĩa mà mỗi người yêu dân chủ ở Việt Nam phải lưu ý tới. Bạn đấu tranh cho tự do dân chủ nhưng lại gửi con tới mái trường XHCN để bị nhồi nhét là "tiên học lễ hậu học văn", và học lịch sử Đảng bắt đầu từ bậc Tiểu Học, là một điều mâu thuẫn khá lớn rồi. Nhưng khổ nỗi, không làm vậy không được, vì tương lai bản thân, các cháu phải được học hành tới nơi tới chốn trong xã hội mà chúng đang sống chứ? Khi nào chúng ta có thể tìm ra câu trả lời cho mâu thuẫn này thì mới hy vọng phá vỡ được vòng kềm kẹp của chế độ bất nhân hiện nay. 

Người Cộng Sản không sợ bị chửi bới. Chúng đã nhẵn mặt từ 40 năm nay rồi. Nhưng chúng sợ bị thế giới cô lập, sợ mất nồi cơm, sợ mất khách du lịch, sợ mất đầu tư nước ngoài. Mỗi người yêu dân chủ phải học tiếng Anh, phải dùng tiếng Anh như tiếng mẹ đẻ, phải là những người "nói/viết tiếng Anh trên đất Việt", để có thể tự mình dạy dỗ cho con cái tư tưởng tự do, không cần đến mái trường nô lệ; để tìm bạn bè, đồng cảm, ủng hộ từ đại đa số các dân tộc nói tiếng Anh yêu tự do trên thế giới, để cùng nhau gióng lên tiếng nói chính nghĩa, để kêu gọi nhau cùng xa lánh, cô lập chế độ hiện tại như những con chó ghẻ, để cho chúng biết rằng ở thế kỷ 21 này không thể hành xử với đồng loại như trong thời bán khai. 

Phải thay đổi, phải làm một cuộc đại cách mạng bản thân và gia đình thì mới có hy vọng thay đổi tương lai cho đất nước. Chế độ thối nát này sẽ không bao giờ thay đổi vì lợi ích của quốc gia dân tộc. Bản án tàn độc, vô nhân đạo, dã man vừa rồi dành cho các blogger là một con tem đóng dấu rành rành lên những trang sử đau thương của nước Việt Nam, rằng nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay đã mất hết tính người, tình người, chỉ còn lại động vật tính của loại thú dữ ăn thịt đồng loại, còn gì nữa để mà chúng ta trông chờ, hy vọng. Còn hy vọng, còn trông chờ là ở tự thân mỗi người mà thôi. 

Mong hẹn gặp lại ở bài viết kế tiếp.