Sáng ngày 16/10/2011, một số người đến Bờ hồ Hoàn Kiếm đi dạo, trong đó có chị Bùi Minh Hằng, một người tham gia các cuộc biểu tình yêu nước nhiệt tình chống Trung Cộng xâm lược.
Đoàn người đi dạo trên bờ hồ mang những chiếc áo No-U chống đường lưỡi bò ngang ngược của Trung Quốc, họ im lặng đi bộ trên vỉa hè và được rất nhiều quần chúng nhân dân ủng hộ, gia nhập đoàn.
Đoàn người đã bị bao vây bởi rất đông cảnh sát cơ động mặc áo trắng, dân phòng, công an Quận Hoàn Kiếm, công an Phường và nhiều loại an ninh, quay phim, chụp hình…
Cảnh sát cơ động mặc thường phục đeo băng đỏ đã xông vào cướp nón, mũ mang dòng chữ "Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam" trên đầu những người đi trên bờ hồ Hoàn Kiếm. Đây không phải là lần đầu họ thực hiện hành vi hèn hạ, sợ hãi đến mức cướp những chiếc nón nói lên lòng yên nước của nhân dân, chống Trung Cộng xâm lược. Chủ nhật tuần trước chị Bùi Minh Hằng và một số người cũng đã bị nhóm này đến cướp và bỏ chạy vào UBND Thành phố Hà Nội. Hành động đê hèn và ô nhục này của nhà cầm quyền Hà Nội lần nữa chứng tỏ những tên tay sai, Việt gian bán nước đang nằm trong cái gọi là Ủy Ban Nhân dân Thành phố Hà Nội và Công an Quận Hoàn Kiếm.
Những người đi bộ đang đi trên vỉa hè, thì chị Bùi Minh Hằng đã bị một nhóm cảnh sát mặc thường phục đeo băng đỏ đến bắt lên xe và chở đi. Thông tin cũng cho biết (Chưa được kiểm chứng) là trong quá trình công an cướp nón ghi Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam, chiếc lắc tay của chị cũng đã bị cướp mất.
Việt cướp này diễn ra giữa ban ngày, giữa bờ hồ với sự đồng lõa của hàng loạt công an, cán bộ, an ninh, dân phòng…
Đến chiều nay, sau 24 giờ, chị Bùi Minh Hằng vẫn chưa được thả ra, hiện không có thông tin về chị Bùi Minh Hằng.
Những ngày qua, chị Bùi Minh Hằng là người đã nhiệt tình và tham gia đầy đủ những cuộc biểu tình yêu nước, chống Trung Cộng xâm lược và đã bị nhà cầm quyền Hà Nội bắt bớ, giam giữ nhiều lần. Nhưng lòng yêu nước nhiệt thành của chị đã không hề giảm bớt bởi chị sẵn sàng chấp nhận vì tình yêu Tổ Quốc và nhân dân.
Việc nhà cầm quyền Hà Nội vô cớ cướp giật tài sản, những chiếc nón mũ ghi những câu khẩu hiệu khẳng định lãnh thổ thiêng liêng của Tổ Quốc, có phải là những hành động nhằm triệt tiêu tinh thần dân tộc, buộc người dân không được nhắc đến phần lãnh thổ đã bị nhà cầm quyền Hà Nội thậm thụt bán cho Trung Cộng hay không?
Việc bắt những người biểu tình, sách nhiễu và đàn áp những người yêu nước, có phải là hành động tiếp tay cho giặc hay không?
Trong một đất nước, ngay giữa Thủ đô, những người yêu nước bị hành hạ, cướp giật ngang nhiên, thử hỏi đất nước này đang ở vào tình trạng nào?
Lúc 17h30 ngày 17/10/2011, nhiều biểu tình viên yêu nước đã lên Công an Quận Hoàn Kiếm để hỏi về việc bắt Bùi Minh Hằng trái pháp luật. Đến 18h30 số lượng biểu tình viên trước Công an Quận Hoàn Kiếm khoảng 25 người, bà con đang tiếp tục về Công an Hoàn Kiếm.
Tuy nhiên,Công an Quận Hoàn Kiếm đã không đưa ra được bất cứ câu trả lời nào với lý do "ngoài giờ làm việc". Mặt khác, công an Hoàn Kiếm còn đưa xe ô tô ra xua đuổi mọi người không tụ tập.
Mời độc giả xem hình ảnh và video về vụ việc này:
CƯỚP CẠN GIỮA BAN NGÀY
Vợ tôi vốn là người an phận, chỉ biết chăm lo phục vụ chồng con. Cô là con nhà cách mạng tiền khởi nghĩa. Chẳng bao giờ cô dám dính đến việc biểu tình. Không ngăn được chồng biểu tình thì cô đành chịu. Vậy mà sau khi chứng kiến toàn bộ sự việc ở Bờ Hồ hôm qua, cô phải thốt lên: "Thật kinh khủng. Trước mặt công an mà kẻ cướp không bị trừng trị còn người bị cướp kêu cứu không được bênh vực mà còn bị bắt. Sao lại vô lý như thế được?"
Chủ nhật 16/10, một số người biểu tình hẹn nhau đi dạo Bờ Hồ rồi vào một quán cà phê nào đó. Nói chuyện, nhìn nhau cho đỡ nhớ thôi.
Tôi rủ bà xã cùng đi cho vui. Cũng lâu lắm rồi, chúng tôi không cùng đi chơi ngày chủ nhật. Tôi phải thuyết phục mãi, rằng có ai biểu tình gì nữa đâu mà sợ, rằng mọi người đã nhắc nhau không ai được hô khẩu hiệu, không mang theo cờ hay biểu ngữ gì cả, chỉ là đi dạo chơi thôi.
Vậy mà đến Bờ Hồ đã thấy công an, mật vụ dày đặc. Xe công an cũng nhiều. Chúng tôi, người đến sớm, người đến muộn, tất cả chừng hai chục người gì đó. Gặp Minh Hằng, cô đưa ngay điện thoại cho tôi xem tin nhắn gửi vào máy cô với giọng đe dọa chửi bới rất tục tĩu, cuối cùng thì nó thách cô chủ nhật này ra Bờ Hồ, tao sẽ đánh chết mày.
Thấy vợ tôi lần đầu xuất hiện, một tay mật vụ mà tôi nhẵn mặt đi sát dò hỏi: "Nhà ở đâu?". Tôi thấy thế kéo cô ấy lên đứng cạnh nói to: "Đây là vợ tôi, còn tôi thì mọi người đã nhẵn mặt, khỏi giới thiệu. Nói thế để mọi người khỏi mất công lẽo đẽo theo sau, điều tra dò hỏi làm gì. Chúng tôi không làm điều gì khuất tất mà sợ". Ấy vậy mà bao nhiêu ống kính vẫn thi nhau chĩa vào chúng tôi. Chúng tôi đứng một lúc cho họ quay chụp chán rồi đi tiếp.
Tư thế này được rất nhiều người chụp để nhận diện kẻ lạ, không phải là người biểu tình mà chỉ đi chơi Bờ Hồ cùng chồng. Đưa luôn lên để họ đỡ mất công kiếm.
Lại tiếp tục đi dạo, ngắm cảnh. Chúng tôi đi rải rác, vài ba người một, giữa vòng vây của công an, mật vụ và xe cảnh sát chạy chầm chậm, song song dưới lòng đường.
Chúng tôi định đi một vòng thì vào nghỉ ở một quán cà phê. Thế nhưng mọi việc lại diễn ra theo hướng khác.
Đến ngang tòa báo Hà Nội Mới, có tiếng nói bằng loa từ xe cảnh sát phát ra: "Yêu cầu mọi người bỏ những chiếc nón có viết chữ trên đầu đi". Chừng vài phút sau, một nhóm thanh niên đeo băng đỏ (có người cho là cảnh sát cơ động mặc thường phục) xông vào cướp nón. Nhóm chúng tôi có 2 cái nón mới với 1 cái cũ được Minh Hằng viết lên chữ HS-TS-VN và mép phía dưới viết chữ "Đả đảo TQ". Ngoài ra có 2 chiếc mũ lá không viết vẽ gì.
Bọn cướp xông vào rất nhanh. Số cướp nón Minh Hằng chừng 6-7 tên. Chúng vừa giằng, vừa bóp nát nón. Khi tôi phát hiện ra bị cướp thì thấy chúng đang cố giằng chiếc nón của Minh Hằng mặc dù đã bẹp dúm, còn Minh Hằng ngồi thụp xuống ra sức giành lại. Có lẽ chúng muốn giật lấy để phi tang. Nghĩ thế, tôi xông vào cùng Minh Hằng ôm chặt lấy cái nón rồi tách cô ra khỏi đám cướp. Hai chiếc nón kia tôi không nhớ ai đội cũng đã bị cướp từ lúc nào.
Minh Hằng giơ cổ tay trái ra kêu: "Cả chiếc lắc của tôi đeo ở tay nó cũng cướp mất rồi". Tôi chưa kịp hỏi lắc vàng hay bạc thì một tên xông vào giật chiếc mũ lá tôi đang đội cho khỏi nắng mặc dù trên mũ không viết chữ gì. Tôi giằng lại được và đuổi theo túm được tay trái nó. Nó giật ra chạy xuống đường. Tôi lao xuống đường đuổi theo nhưng nó đã trốn lẫn vào giữa đám đeo băng đỏ. Chiếc mũ lá của Từ Anh Tú dù không viết gì cũng đã bị cướp giằng không được nên chúng bóp nát.
Mũ của tôi không có chữ gì. Tôi giằng lại kịp thời nên chỉ bị móp.
Mũ của Tú cũng không viết chữ nào nhưng cũng bị vò nát.
Sau khi bị cướp, MH quấn dải băng rôn vào cổ đề phòng bị giật nốt.
Bị cướp thì phải la lên, thấy công an thì yêu cầu đảm bảo an ninh trật tự không cho kẻ cướp hoành hành, đó là chuyện đương nhiên. Nhưng khi chúng tôi đi đến ngã tư Hàng Khay – Đinh Tiên Hoàng thì Minh Hằng bị bắt khiêng lên một chiếc xe công an (sau tôi được biết họ mang cô vào công an Hoàn Kiếm). Việc bắt bớ diễn ra rất nhanh chóng, điều này nhiều bài báo đã tường thuật kỹ.
Cụm từ "Chủ nhật, Bờ Hồ" mấy tháng nay được chính quyền và công an coi như những từ nhạy cảm, ngay cả khi việc cấm biểu tình đã thành công. Chính việc huy động lực lượng công an quá mức vào mỗi sáng chủ nhật tại Bờ Hồ đã gây nên sự căng thẳng không cần thiết, đã khoét sâu thêm khoảng cách giữa công an và người dân.
Sự việc hôm chủ nhật 16/10 vừa qua rất đáng tiếc. Người ta chỉ đi dao chơi thôi mà công an cũng đẩy sự việc lên tới mức căng thẳng như thế.
Xin có mấy câu hỏi gửi tới lãnh đạo công an quận Hoàn Kiếm và Công an Tp Hà Nội:
- Việc cấm viết mấy chữ HS-TS-VN (dù viết lên vật dụng cá nhân) được qui định ở văn bản nào? Ai ký? Người ký?
- Việc cấm đội mũ lá của mình dù không ghi vẽ cái gì lên đấy được qui định ở văn bản nào? Ai ký? Người ký?
- Nếu đã có qui định cấm tàng trữ hay sử dụng những vật dụng nói trên thì việc giật rồi bỏ chạy có nằm trong trình tự thu hồi hay bắt người không?
- Nếu không có qui định cấm thì việc giằng, giật, bóp nát những vật dụng ấy có phải là hành vi ăn cướp và cố tình hủy hoại tài sản không?
- Chị Bùi Thị Minh Hằng phạm tội gì? Khi bị cướp thì la lên cho mọi người biết dể giúp sức hoặc trông thấy công an đang làm nhiệm vụ thì yêu cầu bảo vệ an ninh trật tự cho người dân yên tâm dạo chơi có phải là hành vi gây rối trật tự không? Nếu phải thì từ nay, có ai bị cướp thì làm sao họ dám trình báo với công an nữa.
Việc xảy ra ở Bờ Hồ là một sự cố không được phép có. Trước khi bị cướp, rồi sau đó Minh Hằng bị bắt, chúng tôi đang dạo chơi bình thường như những người dân chơi Bờ Hồ khác. Chỉ khi vụ cướp xảy ra thì Minh Hằng mới la lên và mọi người xúm đen xúm đỏ tụ lại hàng trăm người. Vậy chị Hằng hay công an gây rối trật tự ngày hôm đó?
Vợ tôi vốn là người an phận, chỉ biết chăm lo phục vụ chồng con. Cô là con nhà cách mạng tiền khởi nghĩa. Chẳng bao giờ cô dám dính đến việc biểu tình. Không ngăn được chồng biểu tình thì cô đành chịu. Vậy mà sau khi chứng kiến toàn bộ sự việc ở Bờ Hồ hôm qua, cô phải thốt lên: "Thật kinh khủng. Trước mặt công an mà kẻ cướp không bị trừng trị còn người bị cướp kêu cứu không được bênh vực mà còn bị bắt. Sao lại vô lý như thế được?"
TƯỜNG THỤY
*************************
Nguồn rfablog
Phải gọi họ là gì?
10h55 (17.10): Hiện tại chị Bùi Thị Minh Hằng đang bị giam tại Công An quận Hoàn Kiếm. Công an quận Hoàn Kiếm Địa chỉ: 2 Tràng Thi, Hoàn Kiếm Điện thoại : (84-4) 38 254 108 Trưởng CA Quận (3825 6227) - Phó CA Quận (3825 2754).
Hồ Gươm là đất thiêng ?
Không thiêng thì sao mà lại được đặt tượng của hai Vua : Vua Lê và Vua Lý ?. Tháp Hòa Phong, tháp Rùa, Đền Ngọc Sơn, tượng đài Cảm tử quân ...nhiều cơ quan hành chính thấy thế nên cứ đòi xây dựng quanh đây.
Hồ Gươm quả là đẹp nhất là vào thu. Hè nó cũng đẹp khi những cây phượng ngả ra hồ trĩu xuống những chùm hoa đỏ rực, đám học trò nhà quê mà có được cơ hội ra đó một lần chụp ảnh, lấy được cả Tháp Rùa vào thì có mà về khoe cả làng.
Hồi những năm bảy mấy, mình hay rủ đám anh em con nhà chú nhảy tàu điện từ Cầu giấy ra chỗ đài phun nước. Ngày ấy mấy thằng em chỉ mặc mỗi quần đùi, chả có áo may ô hay áo thun như bây giờ, mình thì mặc quần đùi và áo cộc bằng vải xanh chéo bạc đỏ cả sau lưng. Tàu điện chạy chậm như rùa nên cứ nhảy lên nhảy xuống như nhảy xe đạp, trẻ con không bị mấy bác lái tàu thu vé nên cứ đi đi lại lại suốt mùa hè.
Rồi tàu điện đã chia tay chúng mình để đi vào dĩ vãng. Đám trẻ con Hà nội ngơ ngác khi bỗng dưng một ngày chúng phải nghe tiếng nổ phành phạch của xe máy babeta, mô kích mà không còn thấy tiếng tiếng leng keng của tàu điện.
Rồi lần lượt các loại xe buýt, xe điện ra đời sau khi Hà nội thử nghiệm xe điện bánh lốp không được thành công. Rồi tượng đài được dần dần dựng xung quanh hồ. Tuy nhiên không hiểu vì sao mà khu tượng đài Vua Lê đẹp và thiêng thì lại làm hàng rào vây quanh, có vẻ không thích cho bà con vào thăm viếng ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét