Nếu như ông đại biểu Quốc hội Đặng Thành Tâm không kêu cứu nhân viên của ổng bị bắt cóc thì mình không bao giờ tin có chuyện công an bắt cóc dân. Thuở nhỏ ham chuyện trinh thám, đọc trinh thám tây thấy cảnh sát bắt cóc ai đó là mình căm ghét vô cùng, đinh ninh chỉ có bọn tư bản thối nát mới có chuyện bắt người trắng trợn như vậy. Ở mình, muốn bắt ai thì phải được viện kiểm sát phê duyệt đàng hoàng, công an đến đọc lệnh bắt hẳn hoi. Còn lâu mới có chuyện công an chặn người nhét lên xe đưa đi đâu biệt tăm như nhiều người vẫn kể. Hơn nửa cuộc đời mình đã ngây thơ tin tưởng như vậy.
Nhưng bây giờ niềm tin đã sụp đổ, tiếng kêu cứu của ông đại biểu Quốc hội khiến minh tin dưới gầm trời nước Nam không có gì là không xảy ra. Thật là kinh khủng, mình sốc thật sự. Rõ ràng người ta đã coi luật pháp chỉ là cái đinh gỉ, mỉa mai thay ba chữ quyền công dân.
Thành ra khi đọc đơn kêu cứu của sinh viên Trường Đại Học Công Nghiệp Thực Phẩm Thành Phố Hồ Chí Minh về trường hợp cháu Nguyễn Phương Uyên bị bắt cóc ( tại đây) là mình tin ngay. Tin và đau xót vô cùng. Nào cháu Phương có tội gì đâu. Theo đơn kêu cứu :"Vào lúc 11 giờ ngày 14/10/2012 bạn của chúng cháu là Nguyễn Phương Uyên đã bị các chú công an Phường Tây Thạnh, Công An Quận Tân Phú khoảng 10 người ập vào phòng trọ dẫn đi và nói là để xác minh một số vấn đề về Truyền Đơn chống Trung Quốc Xâm Lược do bạn ấy dán.Nhưng đến nay vẫn không thấy bạn ấy về. " Chống Trung Quốc xâm lược mà tội a? Nếu chống quân xâm lược là có tội thì bán bố nước Nam này cho xong, khỏi phải cãi nhau mệt!
Bất luận lý do gì, bắt cóc công dân giam giữ bí mật cũng là việc làm hết sức ngang ngược, nó chà đạp lên luật pháp, coi quyền công dân như cỏ rác, cần phải lên án. Có tờ báo lề phải nào lên án chuyện này không nhỉ? Hỡi ôi báo chí nước Nam.
Quan trên có biết việc này không? Tiếng kêu cứu dậy đất, quan trên vẫn ngồi trương mắt nhìn sao? Thất kinh tảng đởm!
Không còn lời nào để nói, hu hu.
Blog Quê Choa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét