Trên trang mạng Foreign Policy Group, Maria J. Stephan- một thành viên chính trị lão thành của Viện Nghiên Cứu Hòa Bình Hoa Kỳ- đã có bài viết về khả năng thành công của cuộc Cách Mạng Dù Hong Kong. Phong trào dân chủ Hong Kong cần phải kiên nhẫn, bền bỉ, lôi kéo thêm nhiều hỗ trợ từ giới kinh doanh, và phải biết linh động thay đổi chiến thuật đấu tranh bất bạo động.
Theo bà Maria, ngày nay các cuộc đấu tranh bất bạo động như ở Hong Kong có khả năng dẫn đến thành công so với các cuộc đấu tranh vũ trang. Thống kê cũng chỉ ra rằng các chiến dịch bất bạo động mất trung bình 3 năm để đạt được mục tiêu của mình, trong khi các cuộc đấu tranh vũ trang mất 9 năm. Điều này khẳng định thời gian là một yếu tố rất quan trong để thành công. Giống như Joshua Wong – lãnh đạo sinh viên Hong Kong- đã nói: hệ thống bầu cử dân chủ thực sự ở Hong Kong là cuộc đấu tranh của cả một thế hệ.
Cuộc biểu tình của giới sinh viên Hong Kong đã rất thành công nhờ tính tổ chức, kỷ luật và cách sử dụng các phương tiện truyền thông hiện đại. Hiệu quả của phong trào bất tuân dân sự của các em sẽ còn thành công hơn nữa, nếu lôi kéo được nhiều tầng lớp dân chúng tham gia hơn. Hãy tưởng tượng, cuộc biểu tình này có sự tham gia của hàng trăm ngàn người, từ già đến trẻ, cả nam lẫn nữ, Thiên Chúa Giáo, Phật Giáo, Khổng Giáo, công nhân lẫn viên chức văn phòng. Quan trọng hơn nữa là phải lôi kéo giới kinh doanh vào cuộc, ngay cả những doanh nhân đang ủng hộ Bắc Kinh. Trong cuộc biểu tình lật đổ tổng thống Marcos ở Phi Luật Tân, người biểu tình đã có sự ủng hộ của giới doanh nhân ở quận tài chính Makati. Cuộc các mạng ở Ukraine được sự hỗ trợ mạnh mẽ của các doanh nghiệp vừa và nhỏ. Người Hong Kong có thể kêu gọi tẩy chay các doanh nghiệp thân Bắc Kinh, và tạo ra một doanh sách các công ty " thân dân chủ" để người biểu tình ủng hộ. Đây là cách mà giới đấu tranh Nam Phi đã làm trong phong trào chống chủ nghĩa Aparthied. Làm như vậy sẽ đa dạng hóa các chiến thuật của phong trào.
Những sáng tạo, linh hoạt trong đấu tranh sẽ giữ cho phong trào có thêm năng lượng, duy trì sự bền bỉ, và tạo áp lực mạnh mẽ hơn. Hiện nay, phong trào biểu tình Hong Kong chỉ mới tập trung ở việc tọa kháng, phong tỏa các vị trí quan trọng của thành phố. Phương pháp này có nhược điểm là khó duy trì lâu dài, và khi số người tham dự ít dần sẽ làm cho phong trào mất nhuệ khí. Một số nhà phân tích cho rằng một trong những nguyên nhân dẫn đến thất bại của cuộc biểu tình Thiên An Môn năm 1989, đó là người biểu tình chiếm đóng quảng trường Thiên An Môn quá lâu. Rút từ kinh nghiệm này, người Hong Kong nên linh hoạt thay đổi chiến thuật đấu tranh. Người Chi Lê trong cuộc biểu tình chống chế độ độc tài Pinochet đã kêu gọi người dân tuần hành trên đường phố, khua nồi niêu xoong chảo vào những giờ nhất định để tạo sự chú ý. Những nhà tranh đấu Thổ Nhĩ Kỳ trong cuộc chiến chống tham nhũng đã kêu gọi người dân tắt mở đèn trong một phút đồng loạt vào ban đêm… Những chiến thuật mang tính biểu tượng như vậy duy trì sự đoàn kết rất cao.
Phong trào biểu tình dân chủ ở Hong Kong không hề thiếu nhân tài, những người lãnh đạo có đầu óc chiến lược. Nhưng kẻ thù của họ- Bắc Kinh- là một thế lực rất mạnh, giàu tiềm lực hơn họ rất nhiều. Nhưng nếu những nhà cách mạng dù kiên trì, tận dụng được sự ủng hộ của người dân Hong Kong và thế giới trong một thời gian dài, họ sẽ có khả năng đạt đến thắng lợi. (Đ Hưng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét