Một đảng lãnh đạo chưa phải là sai lầm và đa đảng không hẳn là ưu việt. Đó là câu nhận định của Thiếu tướng Lê Văn Cương trên Báo QQĐND – ngày 26/2/2013. Sau khi ông làm phép so sánh giữa Trung Quốc và Ấn Độ thế này: "Vào năm 1960, trên những tiêu chí cơ bản, trình độ phát triển của Trung Quốc và Ấn Độ cũng ở cùng một cấp độ (cận trên, cận dưới của một cấp độ phát triển). Hơn 50 năm sau, vào năm 2012 Trung Quốc đã vượt xa Ấn Độ. Điều này ai cũng biết, về tổng GDP, về GDP bình quân, về sức mạnh quân sự, về khoa học công nghệ… Tại sao? Ở đây có nhiều nguyên nhân (nhân chủng học, tôn giáo, lịch sử, điều kiện tự nhiên, tài nguyên…), nhưng chắc chắn trong đó có nguyên nhân thuộc về thể chế chính trị. Ấn Độ thực hiện đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, tam quyền phân lập… Trung Quốc lựa chọn thể chế chính trị nhất nguyên do Đảng Cộng sản Trung Quốc – lực lượng duy nhất lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Cũng xin lưu ý thêm, những giai đoạn phát triển nhanh, rực rỡ nhất của Hàn Quốc, Đài Loan đều do một đảng lãnh đạo Nhà nước và xã hội…" (*)
Bình luận về ý kiến trên, có độc giả trên ABS (**) đã cho rằng ông Phó GS-TS Cương đã khéo ngụy biện để bênh vực cho chế độ độc đảng ở Bắc Kinh. Khi đưa ra những so sánh khập khiễng như thế. Sao ông Cương không so sánh sự phát triển của Hàn Quốc (Nam Hàn) và Bắc Hàn; hay Đài Loan và Hoa Lục cho nó gần với tiêu chí "nhân chủng học, tôn giáo, lịch sử" cho dù "điều kiện tự nhiên, tài nguyên" cả Hàn Quốc và Đài Loan đều thua kém Bắc Hàn và Hoa Lục rất nhiều.
Thêm nữa, nếu ông Cương có ý ca ngợi "những giai đoạn phát triển nhanh, rực rỡ nhất của Hàn Quốc, Đài Loan đều do một đảng lãnh đạo Nhà nước và xã hội". Vậy ông có bao giờ ông tự hỏi, tại sao các chính trị gia của các xứ ấy lại dại dột khước từ mà không duy trì thể chế "một đảng" ấy để làm cho "giai đoạn phát triển nhanh, rực rỡ" ấy dài thêm chút nữa?
Đang phân vân về chuyện này. Thì có một độc giả gửi tới một loạt ảnh do các blogger ở Hoa Lục mới post lên mạng mô tả cảnh người dân "cường quốc kinh tế" đứng thứ 2 thế giới chen chúc nhau ở các bến tàu hỏa… dịp về quê ăn tết năm con rắn vừa rồi. Với lời nhắn: "Nhờ vị nào biết chữ Hán dịch ra tiếng Việt xem những người này họ làm gì? Xin cám ơn!" QML
Thảm cảnh dân Tàu về quê ăn Tết
Giữa thanh thiên bạch nhật cùng các đấng mày râu xung quanh. Nhưng mót qúa, nên đành… liều?
Nếu được nom những cảnh trần ai như thế này, không biết Tướng Lê Văn Cương sẽ nghĩ gì?
* * *
Kinh tế Trung Quốc bắt đầu phát triển mạnh từ ngay sau khi ông Đặng Tiểu Bình áp dụng triết lý "Mèo trắng hay mèo đen không quan trọng, miễn là bắt được chuột". Trong suốt 30 năm (đặc biệt sau khi gia nhập WTO từ 2001-2008), Hoa Lục luôn giữ được mức tăng trưởng GDP trung bình 10%. Trong lịch sử thế giới, chưa có nước nào làm được như vậy. Nhưng đằng sau những con số "thần kỳ" này tiềm ẩn nhiều tai họa.
Nhiều chuyên gia kinh tế phương Tây nhận định rằng mô hình tăng trưởng kinh tế Trung Quốc khó có thể bền vững bởi nhiều yếu tố. Đó là một nền kinh tế ngốn quá nhiều năng lượng và tàn phá môi trường. Trung Quốc tiêu thụ năng lượng cao hơn gấp 5 lần các nước châu Âu để tạo ra một sản phẩm tương tự. Trung Quốc chỉ có 8% diện tích trồng trọt trên trái đất nhưng tiêu thụ đến 38% phân bón, cao hơn Mỹ 5 lần. Do đó, đất đai bị bạc màu nhanh chóng, sản xuất lương thực chịu ảnh hưởng nặng nề. (***)
Để trở thành công xưởng thế giới, sản xuất 1/4 hàng hóa toàn cầu. Trung Quốc đã phải trả giá khá đắt về vấn đề môi sinh. Được biết nước ngầm chiếm 1/3 tài nguyên nước của Trung Quốc, nhưng 90% nước ngầm cả Trung Quốc đã bị ô nhiễm ở các mức độ khác nhau, trong đó 60% ô nhiễm nghiêm trọng. Theo số liệu chính thức do Bộ Bảo vệ Môi trường công bố tháng 2 vừa qua, hiện nay, Trung Quốc có 247 "làng ung thư" trên 27 tỉnh, thành cả nước. Con số thực tế cao hơn rất nhiều. Thực phẩm ôi thiu, dầu ăn bẩn, gạo nhiễm độc, sữa nhiễm độc, phụ gia độc hại được sử dụng tràn lan trong công nghệ chế biến… đang trở thành nguy cơ lớn đe doạ sức khoẻ người dân Trung Quốc.
Theo "Báo cáo đăng ký bệnh ung thư năm 2012" do Trung tâm đăng ký ung thư Trung Quốc công bố mới đây, mỗi năm nước này đã phát hiện có thêm 3,12 triệu bệnh nhân mới. Như vậy bình quân mỗi ngày có thêm 8.550 người mắc bệnh và 5 người chết vì ung thư. Nguy cơ ung thư của người Trung Quốc đang ở mức rất cao là 22%. Trong đó, ung thư phổi, dạ dày và gan có tỷ lệ tử vong cao nhất. (****)
Hãy xem lại bộ ảnh (gồm 39 tấm) đoạt giải quốc tế ảnh phóng sự về thảm hoạ ô nhiễm môi sinh ở khắp Hoa Lục. Do một nhiếp ảnh gia người Trung Quốc chụp. Với ghi chú rất chính xác về thời gian, địa điểm, nhân vật… sau đây:
Là một trí thức khoa bảng từng đứng đầu Viện Nghiên cứu Chiến lược Bộ Công an, chắc Thiếu tướng thừa sức đọc được các chú thích bằng Hoa ngữ ở trong những tấm hình này? Nếu có thể, phiền qúi ông hiệu đính giúp cho bà con xứ ta hiểu rõ thêm thì còn gì qúi bằng.
Thử hỏi, phát triển thành cường quốc kinh tế để làm gì, khi người dân phải chịu biết bao cơ cực và hiểm hoạ khôn lường trên chính quê hương bản quán của mình?
Vậy đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, tam quyền phân lập… như Ấn Độ (Đài Loan và Hàn Quốc nữa) "không hẳn là ưu việt". Thì nhất nguyên độc đảng như Hoa Lục và Bắc Triều tiên cũng "chưa hẳn là sai lầm" như thượng dẫn hay sao, thưa Thiếu tướng-Phó GS,TS Lê Văn Cương?
___
(*) Đa đảng không hẳn là ưu việt - http://www.qdnd.vn/qdndsite/vi-vn/61/43/412/414/414/230601/Default.aspx
(**) Xem phần phản hồi: Cái khốc hại của độc đảng - http://anhbasam.wordpress.com/2013/03/06/1669-cai-khoc-hai-cua-doc-dang/#more-95681
(***) Tham khảo ở đây: Kinh tế Trung Quốc bắt đầu hụt hơi: Đằng sau những con số "thần kỳ" - http://nld.com.vn/20120712113626348p0c1006/kinh-te-trung-quoc-bat-dau-hut-hoi-dang-sau-nhung-con-so-than-ky.htm
(****) Tỷ lệ mắc bệnh ung thư ở Trung Quốc ở mức rất cao -
http://vov.vn/Suc-khoe/Ty-le-mac-benh-ung-thu-o-Trung-Quoc-o-muc-rat-cao/250425.vov
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét