Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

LÁ THƯ NGÀY 20.6 CỦA TRẦN HUỲNH DUY THỨC

Nguồn huynhngocchenh
Xuyên mộc, 20/06/2014
Thưa ba thương kính,
Mấy hôm rồi con không mơ thấy má nhưng kỳ lạ là con liên tục gặp những người bạn Mỹ, Nhật trong 3 đêm qua, mà toàn nói chuyện về Biển Đông, Hoa Đông. Đây là lần đầu tiên con mơ thấy họ. Giấc mơ vẫn là bí ẩn với khoa học. Nhưng những người bạn này lại nói những chuyện rất thực tế. Nhiều giấc mơ khi thức dậy thì con không còn nhớ gì nhưng 3 đêm qua thì con lại nhớ rất rõ như là một cuộc gặp mặt ngoài đời vậy. 
Về Biển Đông họ có một vài nhận định khác nhau nhưng tất cả đều có cùng dự đoán là sẽ phải trải qua một giai đoạn đen tối nhưng không kéo dài. Giai đoạn này, TQ sẽ thực hiện một chiến lược khống chế VN một cách tinh vi bằng những thủ đoạn ghê gớm, ở bề nổi lẫn phần chìm, ở tất cả các phuơng diện kinh tế; chính trị; ngoại giao; quốc phòng, đe dọa vũ lực và thậm chí là sẵn sàng sử dụng vũ lực khi tìm được một cái cớ. Bằng mọi giá TQ phải đạt được sự thừa nhận, chí ít là một sự làm ngơ thụ động hoặc phản đối chiếu lệ của VN đối với tham vọng của họ. Nhưng nếu họ thất bại với chiến lược này thì toàn bộ kế hoạch của họ sẽ phá sản. Khi ấy hòa bình thế giới sẽ đứng trước nguy cơ vô cùng nghiêm trọng vì chính quyền TQ rất nhiều khả năng phải chủ động khai chiến để tránh né và chuyển hướng áp lực của dư luận trong nước đối với sự phá sản nói trên. Họ buộc phải làm dù biết khả năng giành thắng lợi cuối cùng rất thấp,nhưng nếu không làm thì khả năng tồn tại của họ bị đe dọa ngay lập tức. Những tình huống tương tự như thế đã từng xảy ra ở các nước đã gây nên các cuộc chiến thế kỷ 20. Những người bạn cũng đồng ý với con rằng nếu kịch bản chiến tranh như trên nổ ra thì VN sẽ là nơi nhận hậu quả đầu tiên và thảm khốc nhất, mà có thể hàng trăm năm sau chưa ngóc đầu lên được. Trong 3 người bạn thì có 2 người tin rằng chiến lược khống chế VN của TQ sẽ thất bại nên họ sẽ phải chấm dứt màn kịch "trỗi dậy hòa bình" và "hiện nguyên hình". Vì vậy mà VN đang giữ một vai trò rất quan trọng trong việc duy trì hòa bình cho thế giới. Nhưng nếu VN chấp nhận "thứ hòa bình, hữu nghị viễn vông lệ thuộc" thì hòa bình đó sẽ không bền vững vì TQ sẽ có một bàn đạp quan trọng 
 chiến lược từ VN để tiếp tục bành trướng ra toàn khu vực. Chiến tranh cũng sẽ xảy ra không sớm thì muộn. Còn nếu VN không chấp nhận thứ hòa bình, lệ thuộc đó mà lại chưa có được một thế trận quốc phòng toàn cầu thì TQ gần như chắc chắn sẽ "tiên hạ thủ vi cường". TQ chỉ buộc phải kiềm chế không dám hạ thủ khi mà họ không có chút cơ may thành công nào ngay lập tức sau khi động thủ. Và trong một tình huống như vậy –TQ gặp phải bế tắc trong kế hoạch bành trướng ra ngoài thì họ sẽ gặp phải vấn đề cực lớn từ bên trong. Khi đó sẽ xuất hiện những cơ hội cực lớn để TQ thay đổi dân chủ. Một TQ dân chủ là một đảm bảo bền vững cho nên hòa bình thế giới cũng như chính sự thịnh vượng và văn minh của họ. Người bạn Nhật nói nước Nhật đang đua tốc lực tối đa cho hòa bình, tranh thủ từng giờ một và nhận xét rằng Việt Nam đang còn chậm quá. Trong khi TQ đang nỗ lực hết tốc lực "khống chế VN" để đạt được thứ "hòa bình viễn vông".
Nếu ba đi đến Bắc Kinh vào năm 2008 thì ba sẽ cảm nhận rõ hơn về những nhận định trên. Thời điểm đó Mỹ và Châu Âu bắt đầu rơi vào suy thoái kinh tế nghiêm trọng còn TQ thì vẫn tiếp tục tăng trưởng phát triển cao, báo chí TQ hết sức ca ngợi sự sáng suốt và lãnh đạo tài tình của Đảng và nhà nước TQ, đẩy tinh thần tự tôn dân tộc lên cao ngất, bắt đầu xem thường mọi nước khác. Đó cũng là thời điểm họ chuẩn bị để công bố đường lưỡi bò chính thức ra LHQ. Con đọc được rất nhiều các bài báo và những học giả TQ lúc ấy, đại ý rằng: "Đây là thời điểm lịch sử để TQ lấy lại công bằng, đòi lại những gì thuộc về TQ từ nhiều ngàn năm trước nhưng đã bị chà đạp và tước đoạt bởi các thế lực hắc ám…", và rằng: "Nếu Đảng và Nhà nước không hoàn thành sứ mạng này thì sẽ có tội với nhân dân, với lịch sử, với sự hy sinh xương máu…". Nói chung là đầy tham vọng, kích động và hận thù. Những ngọn lao như vậy đã được phóng ra thì không thể dừng được mà phải theo tới cùng. Trên mạng có đầy rẫy các bài viết công phu đề ra kế hoạch quân sự cho các lãnh đạo TQ đánh chiếm VN chớp nhoáng, làm bàn đạp tấn công toàn diện, khống chế toàn bộ Biển Đông không cho Mỹ kịp trở tay, v.v… Những bài viết như vậy được tung hô điên loạn bởi cộng đồng mạng. Dù chính phủ TQ cho rằng đó không phải là quan điểm của họ, chỉ thuần túy là sự tự do ngôn luận, nhưng ở một đất nước mà báo chí bị kiểm duyệt nghiêm nhặt như TQ thì chẳng ai tin rằng nó không được ngầm cổ súy bởi chính quyền. Chính quyền TQ giờ phải liên tục, không ngừng thỏa cơn khát "dân tộc cực đoan" mà chính họ tạo ra cho hàng trăm triệu người. Nếu không làm được thì cơn khát này cũng sẽ nuốt chửng cả họ. Do vậy con không ngạc nhiên gì khi họ hết thiết lập vùng nhận diện không phận phòng không ADIZ trên biển Hoa Đông thì đến HD-981 dù cái giá phải trả là quá lớn so với giá trị nhận được. Tương tự như Nga buộc phải sáp nhập Crimea sau khi đã thất bại ê chề trong việc nuôi dưỡng chính quyền Yanukovich vậy. Dù biết trước cái giá mà nước Nga phải trả là rất đắt như hiện nay: bị cô lập, cấm vận; mất thể diện và kinh tế đứng trước nguy cơ suy sụp nhưng Putin không thể không làm. Cơn khát "Đại Nga" có thể nuốt chửng ông ta trước khi những hậu quả trên xảy ra cho nước Nga. Dù chiến thuật này chỉ giúp Putin đối phó được trong ngắn hạn nhưng nó đã làm Ukraine hiện giờ bị mất Crimea. Vì không dự liệu để có được chiến lược ngăn chặn hiệu quả nên Ukraine đã phải chịu thiệt hại lớn. Con nghĩ đây là một bài học rất quý giá cho VN mình hiện nay. Một vấn đề tương tự nhưng nghiêm trọng hơn hoàn toàn có thể xảy ra cho VN từ phía TQ. Chính quyền TQ khôn ngoan hơn Nga rất nhiều. Sẽ có nhiều chuyện khó lường khác chứ không phải chỉ là Tây Nguyên hay kiểu kế hoạch tấn công chớp nhoáng nói trên. Nếu VN không sẵn sàng một chiến lược ngăn chặn phù hợp thì mình sẽ phải chịu những thiệt hại rất lớn và lâu dài.
Kể cũng tiếc cho TQ. Nếu họ thực tâm muốn trỗi dậy thì chỉ 20-30 năm nữa thôi họ sẽ trở thanh quốc gia thịnh vượng nhất thế giới, sống hòa bình; dân chủ; thân thiện với mọi nước khác và được tôn trọng còn hơn cả người Mỹ, Nhật… Nhưng họ lại nóng vội, chọn con đường dân tộc và tham vọng. Con có thể khẳng định rằng trong thời đại này những cách sử dụng hận thù làm công cụ đều sẽ dẫn đến thất bại. Một ví dụ nhãn tiền là Morsi ở Ai Cập và hiện giờ là Maliki ở Iraq: Maliki khi thành thủ tướng đã ra sức trả thù những người Hồi giáo Sunni đã theo chế độ Saddam Husen trước đây, đồng thời kích động hận thù của người Hồi giáo Shiite với Hồi giáo Sunni để lấy phiếu bầu của dòng Shiite vốn chiếm đa số ở Iraq. Từ đó ông ta loại trừ hầu hết những người Sunni ra khỏi chính trường và đưa những kẻ bất tài trung thành với mình vào thay thế. Rõ ràng là ông ta nuôi dưỡng chia rẽ sắc tộc, tôn giáo thay vì đoàn kết dân tộc; khoét sâu thù hận thay vì hòa
giải, hòa hợp. Hậu quả là giờ đây người HG Sunni đang nổi lên đánh chiếm hơn 1/3 diện tích Iraq và đang đe dọa nghiêm trọng đến chính quyền Maliki. Con xem tin thấy thật đáng nhục nhã, chỉ vài ngàn phiến quân tiến công mà khiến 30 ngàn quân Maliki bỏ của chạy lấy người. Đúng là những kẻ bất tài. Ông Morsi thì vừa mới nhận án tử hình, không biết có thoát khỏi cái chết không. Dùng hận thù thì sẽ giống như chơi dao có ngày đứt tay vậy. Biết là vậy nhưng với TQ thì thật khó mà dừng lại. Chính quyền TQ đang bị hiệu ứng do chính họ tạo ra là "Bịt tai trộm chuông". Họ cố gắng bưng bít người dân nước họ nhưng thực ra là bịt chính lỗ tai mình. Nếu không thì họ đã có thể nghe được những lời cảnh báo nghiêm khắc nhưng chân thành dành cho họ. Trong lịch sử thế giới, chưa có một cường quốc, đế quốc nào dám tham vọng độc chiếm, kiểm soát tự do hàng hải cả. Cho dù là nước Anh vào thời kỳ mà "mặt trời không lặn" hay là nước Mỹ siêu cường sau thế chiến II, chưa từng tuyên bố chủ quyền trên các vùng biển/ tuyến hàng hải quan trọng bậc nhất như Địa Trung Hải/ kênh đào Suez, Vịnh Caribé/ kênh đào Panama. Vậy mà TQ lại dám bất chấp luật pháp quốc tế để tuyên bố hơn 80% diện tích Biển Đông thuộc về mình. Do đó nhân loại phải tin rằng nếu TQ trỗi dậy thành một đế quốc thì đó sẽ là một đế quốc tham vọng và tàn hại nhất từ trước đến nay. Cho nên nhân loại yêu hòa bình đã và đang cùng nhau, âm thầm lẫn công khai, gián tiếp lẫn trực diện thực hiện nhiều cách thức để ngăn chặn hoặc loại trừ đế quốc đó. Có lẽ không có cách nào để chính quyền TQ nghe lọt tai những điều cảnh báo như vậy, trừ những người TQ còn tỉnh táo và yêu chuộng hòa bình. Do đó khó mà tránh được một giai đoạn đen tối ba à.
Nhưng trong giấc mơ mới hồi rạng sang nay, người bạn Mỹ dùng một châm ngôn tiếng Anh để nói về tình huốngcủa VN là: "Greatest growth occurs during the darkest hours". Con rất thích và hoàn toàn tin vào câu này. "Sự trưởng thành vĩ đại diễn ra trong những giờ phút đen tối nhất". VN mình đang đứng trước một bước chuyển mình như vậy. Nhưng chỉ có một ngõ hẹp để dân tộc lách qua an toàn trong khoảnh khắc để đến với con đường thịnh vượng, văn minh, hòa bình cho mình và thế giới. Con tin đất nước mình sẽ đi trên con đường sáng sủa rộng mở đó chứ không phải trên những ngõ ngách đen tối dẫn tới ngõ cụt trong hang u ám. Nhưng ba cũng hãy sẵn sàng tinh thần cho những giờ phút tối tăm khó thể tránh được mà phải vượt qua ba nhá!
Kính ba. Con Thức

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét